GIỚI THIỆU TRUYỆN
"Chỉ là nhờ cầm thước đo thôi mà cũng đẹp trai đến mức khiến Lộ Kiêu suýt nữa cúi đầu phục xuống, chui luôn vào giữa khe tay của người ta."
Vừa xuyên vào truyện đã bị một con chó điên cắn, Tịch Chiêu ôm lấy vết máu vẫn còn đang chảy ròng ròng sau gáy, bật cười lạnh lùng, ngay lập tức túm lấy con chó thần trí mơ hồ kia mà đánh cho sấp mặt.
Mà con chó điên kia vẫn còn gào rú vào mặt anh qua lớp kính: "Tịch Chiêu! Tao sẽ không tha cho mày! Hôm nay mày không đập chết tao, sau này gặp một lần tao đánh một lần!"
Ánh mắt Tịch Chiêu lạnh hẳn, nghĩ bụng với cái tính cách chó điên này, bảo sao trong truyện nó là đại phản diện.
***
Tịch Chiêu xuyên vào một bộ truyện vườn trường ABO cẩu huyết. Nhân vật chính là một Alpha giáo bá bá đạo và một Omega lạnh lùng cứng đầu. Nội dung thì đủ combo cưỡng ép chiếm đoạt, hợp đồng tình nhân, truy thê hoả táng tràng, tất cả các yếu tố cẩu huyết đều có đủ.
Tất nhiên, kiểu truyện này lúc nào cũng phải có một phản diện đẩy tình cảm hai vai chính tiến triển chính là cái tên chó điên đã cắn Tịch Chiêu, cậu ấm nhà họ Lộ, Lộ Kiêu.
Gọi là nhân vật bá đạo cũng không sai, vì cậu này thực sự điên. Chỉ vì được giúp một lần mà mê mẩn đến không quay đầu, từ đó kéo nhân vật chính vào một chuỗi bị cắn quên lối về, lên phiên ngoại vẫn còn đang tiếp tục. Sống là để yêu, yêu là để làm loạn, đúng chuẩn máy bay chiến đấu trong làng chó điên.
Còn Tịch Chiêu thì chỉ là một nhân vật pháo hôi ảo tưởng mình là định mệnh của thụ chính, bị Lộ Kiêu bám theo vài chương đầu rồi bị tẩy thẻ rớt đài.
Vốn dĩ không định dính líu vào cái đống hổ lốn yêu đương máu chó này, ai ngờ đâu ông trời trêu người, cho anh xuyên luôn thành hàng xóm của con chó điên ấy, còn bị giao cho cái trách nhiệm giám sát chuyện học hành của nó nữa.
Nhìn cái bản mặt hằm hằm nhe răng trợn mắt đầy kiêu ngạo kia, Tịch Chiêu tiện tay nhấc cây thước trang trí trên bàn, cong môi cười: "Học à? Được thôi, tôi dạy."
Không nghe giảng nghiêm túc, đánh một roi. Làm bài linh tinh, đánh một roi. Sai một câu trắc nghiệm, lại đánh một roi. Bàn tay sưng rồi thì kéo quần ra đánh tiếp.
Còn tiện thể hỏi nó: "Tiểu thiếu gia, là Alpha cấp cao mà sao không đánh lại được một Alpha loại hai như tôi hả?"
Về sau, con chó điên rốt cuộc cũng học được cách thu lại nanh vuốt, ngoan ngoãn vẫy đuôi với anh.
Nhìn gương mặt đỏ lên, thở dốc của cậu, Tịch Chiêu dùng ngón cái khẽ chạm lên môi đã bị cắn đến bật máu, chậm rãi nói:
"Tiểu thiếu gia à, sao lúc nào cũng dễ động dục vậy? Còn dám cắn tôi không?"
Lộ Kiêu đột nhiên cảm thấy một trận run rẩy và đau đớn không thể khống chế.
Lúc đầu, Lộ Kiêu: "Tôi muốn quyết đấu với hắn!"
Về sau: "Ha ha, ai thèm quan tâm chứ? Tôi chỉ là giả vờ nghe lời, giả vờ bị hắn mê hoặc thôi. Đừng nói nữa, tôi có kế hoạch của mình... Thôi được rồi, giờ chắc cũng coi như bạn bè... Ờ thì anh em tốt ha? Hai Alpha ngủ cùng để tăng tình hữu nghị, có gì sai?"
Rồi về sau nữa...
Lộ Kiêu: (Lơ mơ, buông bỏ kháng cự) "Thua thì thua thôi... Thua rồi thành cún con thì sao? Hắn thích cún, tôi làm gì được?"
Tịch Chiêu: ^_^
Chinh phục là phục tùng, điều khiển là cam tâm. Quyền lợi và trách nhiệm luôn song hành.
"Ruler Of Your Heart".
[Alpha mỹ nhân nghiêm khắc lạnh lùng (nhưng lại rất có xu hướng bệnh tâm thần) công - Tịch Chiêu]
[Alpha chó điên khó thuần (thật ra là bệnh trung nhị nặng) thụ - Lộ Kiêu]
Bạc hà lạnh × lan lưỡi rồng nóng, tình nhân nhỏ đôi bên lao tới khóa chặt nhau! Thực chất là một câu chuyện yêu đương siêu ngọt!
Góc nhìn chính: Tịch Chiêu hỗ động Lộ Kiêu.
Khác: Tình yêu AA.
Tóm tắt: Chó điên? Không, là cún con ngoan ngoãn.
Lập ý: Học hành cho tốt, làm người cho đứng đắn.
Xem thêm