TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Không đúng nha?!

Alpha ngẩn người sao khác mọi khi vậy?! Bình thường cậu ta sẽ tiếp lời, tạo cơ hội để mình “vô tình” nhắc chuyện tiền nong cơ mà?!

Tiền của tôi đâu?!

“Tần ca, là thuốc gì thế?” Một thằng đàn em tò mò hỏi.

Alpha lập tức tỉnh táo lại, vội vàng cười gượng vài câu để lảng tránh. Đúng lúc chuông báo vào học vang lên, hắn càng không tiện đuổi theo Tịch Chiêu.

Trong lòng Alpha vụt qua một cảm giác khó tả.

Không chỉ ngắt lời mình, còn cố tình nhắc đến thuốc bảo phải giữ kín… hôm nay tên đó sao là lạ thế?

Nhưng suy nghĩ chưa kịp sâu, Alpha đã tự thấy buồn cười đáy mắt lộ vẻ khinh miệt.

Thôi đi, chẳng phải cũng chỉ là một thằng ngốc à.

*

Dòng nước mát lướt qua kẽ tay, những ngón tay thon dài, đốt xương rõ nét, dưới lớp da trắng mịn lờ mờ hiện lên đường gân xanh nhạt, như một bức tượng điêu khắc tinh xảo. Ánh nắng vàng xuyên qua rèm lá sách rọi vào, làm nước bắn lên lấp lánh, đầu ngón tay như phủ một lớp ngọc mỏng.

Tịch Chiêu đứng trước bồn rửa, cởi cổ áo đồng phục, để lộ dấu răng sưng đỏ bên cổ khẽ nhếch môi cười lạnh.

Ha, có khi anh còn phải “cảm ơn” cái tên phản diện điên khùng kia đã cắn đủ sâu, mới khiến bác sĩ trường không phát hiện ra.

Không chút biểu cảm, Tịch Chiêu dán miếng băng cá nhân lên, khẽ nhắm mắt. Mùi rượu mạnh nồng nặc lại lởn vởn bên chóp mũi.

Tequila…

Giờ thì anh đã biết đó là pheromone của đối phương.

Hỏi: Trong truyện, khi nào pháo hôi mới có cơ hội tiếp xúc với phản diện?

Đáp: Khi pháo hôi tự tìm đường chết mà đi trêu chọc phản diện.

Nói nghe hơi khó tin, nhưng so với couple chính, nguyên chủ của thân xác này một pháo hôi không tên tuổi lại là người quen biết với tên phản diện sớm hơn. Hai người từng học chung tiểu học, phụ huynh hai bên cũng là bạn học cũ. Chính vì mối liên hệ nhỏ nhoi đó mà nguyên chủ lọt vào mắt của đám Alpha định nhắm vào Lộ Kiêu, trở thành quân cờ để “trị phản diện”. Sau đó thì thế nào? Tự cho mình có giá trị, mơ tưởng đến Omega nam chính kết cục thảm tới mức tác giả còn chẳng buồn dành nổi một dòng miêu tả.

Nhưng từ khoảnh khắc Tịch Chiêu tỉnh lại, vận mệnh đã âm thầm lệch hướng.



Sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức của nguyên chủ, Tịch Chiêu cảm thấy với cái bối cảnh đầy máu chó của "Thiêu Tâm Truy Ái", cậu bạn pháo hôi trùng tên với mình này thực sự có hơi ngốc.

Năm năm tuổi, nguyên chủ bị sốt cao một trận. Khỏi bệnh thì cả người như bị tách rời khỏi thế giới, ánh sáng và âm thanh xung quanh như chìm trong màn sương mờ mịt, trí óc cũng giống như thiếu hụt một mảnh quan trọng.

Khoảng cách đó khiến cậu ta dần đánh mất khả năng giao tiếp hiệu quả với người khác, tính cách ngày càng thu mình, âm trầm và u uất. Thậm chí còn có tin đồn cậu ta bị “vấn đề thần kinh”. Vậy nên, ai chịu bắt chuyện làm bạn với cậu ta đều trở nên cực kỳ đáng quý.

Tên Alpha ban nãy Tần Văn Châu là người đầu tiên trong trường Lí Tư Khắc Lâm gọi cậu ta là “bạn”. Khi hắn nhiều lần ám chỉ rằng mình từng bị Lộ Kiêu bắt nạt, nguyên chủ không chút nghi ngờ mà gật đầu đồng ý “giúp bạn lấy lại công bằng”.

Trưa nay, vào giờ ăn trưa đồng loạt của học viện, nguyên chủ hẹn Lộ Kiêu ra phòng thiết bị vắng vẻ, xịt loại thuốc mà Tần Văn Châu đưa cho. Lúc đó hắn không nói rõ đó là gì, chỉ bảo “sẽ khiến Lộ Kiêu mất mặt một chút”, “không nghiêm trọng đâu”.

Nguyên chủ là Alpha cấp thấp, bị ảnh hưởng nhẹ. Nhưng Lộ Kiêu là Alpha cấp cao, vừa vào phòng đã phát tác kỳ mẫn cảm điên cuồng. Kết quả thì ai cũng thấy Tịch Chiêu tỉnh lại ngay lúc đó, và mọi chuyện sau đó là màn dạy dỗ "chó điên" theo phong cách của anh.

Lau khô đầu ngón tay, Tịch Chiêu vén tóc mái, nhìn vào gương gương mặt quen thuộc phản chiếu trong mắt.

Có lẽ do thời tiết quá nóng, đuôi mắt anh ánh lên màu đỏ nhạt. Ánh sáng đổ xuống hàng mày sâu, tạo thành mảng tối mơ hồ, gương mặt trắng nhợt, lạnh lùng đến mức cấm dục. Khóe mắt phải của anh có một nốt ruồi son nhỏ như giọt chu sa rơi vào tranh thủy mặc, là nét duy mỹ nổi bật duy nhất giữa dáng vẻ u trầm này.

Nếu không phải bình thường cứ như đứa trẻ sống trong tầng hầm, chỉ riêng nhan sắc này thôi, chắc chẳng ai nỡ nói ra mấy lời kiểu “cậu ta có vấn đề tâm thần” đâu nhỉ?

Nghĩ tới đây, Tịch Chiêu khẽ bật cười, buông tóc mái xuống, ánh mắt tối lại như vực sâu.

Giáo viên trong phòng y tế thì khó chịu, “bạn bè” thì toàn tâm toàn ý lợi dụng, phản diện thì vừa mới bị anh cho ăn no đòn…

Tịch Chiêu à, cậu để lại cho tôi một khởi đầu địa ngục đấy.

Vừa quay người rời đi, anh chợt nhớ tới một chi tiết thú vị.

Đầu truyện "Thiêu Tâm Truy Ái" vốn bắt đầu bằng phân cảnh phản diện Lộ Kiêu bị ảnh hưởng bởi thuốc, mất khống chế chạy khỏi phòng thiết bị, vô tình đυ.ng trúng nam chính Omega mới chuyển trường. Alpha trong kỳ mẫn cảm sẽ bị hấp dẫn mạnh bởi Omega. Thấy Lộ Kiêu khó chịu đến mức không chịu nổi, nam chính bèn cho cậu đánh dấu tạm thời.

Từ đó con đường yêu hận dây dưa giữa công và thụ chính thức mở màn.

Nhưng giờ thì sao? Lộ Kiêu bị đánh đến mức xe bảo hộ phải đến đưa đi, màn “gặp gỡ định mệnh” kia coi như xong đời.

Tiếc quá đi mất~

Ý cười trong mắt không hề giảm, Tịch Chiêu ung dung nghĩ: Mà chuyện đó liên quan gì tới tôi đâu nhỉ?

*

Đêm hôm ấy, tại bệnh viện trung tâm thành phố.

“Vâng, thưa ngài, chỉ số pheromone của thiếu gia đã ổn định lại, nhưng cậu ấy từ chối kiểm tra toàn thân… Vâng, tôi hiểu rồi… Tôi sẽ chăm sóc thiếu gia cẩn thận…”

Cúp máy, trợ lý riêng bước vào phòng VIP, cung kính nói với thiếu niên đang cuộn kín trong chăn: “Thiếu gia, tiên sinh và phu nhân đã biết chuyện kỳ mẫn cảm mất khống chế. Phu nhân rất lo vì cậu từ chối kiểm tra tổng thể. Còn tiên sinh thì dặn tôi nhắc nhở rằng, hai năm nữa cậu sẽ chính thức trưởng thành. Là người thừa kế của Lộ thị, ngay cả kỳ mẫn cảm cũng không thể xử lý tốt thì những gì xảy ra hôm nay khiến ông ấy vô cùng thất vọng.”

11

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.