GIỚI THIỆU TRUYỆN
Năm Chiêu Chiêu mười lăm tuổi, nàng nhặt được một thiếu niên mất trí nhớ trong tuyết trắng.
Thiếu niên kia phong tư như ngọc, dung nhan thanh nhã, cử chỉ như gió nhẹ trăng thanh, lại thông tuệ hơn người, thứ gì chỉ nhìn một lần là hiểu, học một chút là thông.
Đêm cập kê, Chiêu Chiêu len lén trèo tới dưới cửa sổ của hắn, hỏi hắn có nguyện lòng vào phủ của nàng, cùng nàng sánh vai đến bạc đầu hay chăng.
Thiếu niên mỉm cười, đáp một tiếng: “Được.”
Hai năm thành hôn, Chiêu Chiêu cùng phu quân ân ái mặn nồng, vợ chồng hoà hợp, cầm sắt hòa minh.
Nàng từng nghĩ, ngày tháng cứ thế yên lành trôi qua, cho đến một ngày phu quân nàng bỗng dưng mất tích không một lời báo trước.
Đêm ấy, Chiêu Chiêu nằm mộng.
Trong mộng, phu quân nàng là đạo chủ Vô Tình của tiên cảnh Côn Ngô, nắm quyền sinh sát trong giới tu hành, trên trời dưới đất, duy chỉ một người tôn quý.
Nhưng hắn cũng là phản diện trong tiểu thuyết, tương lai vì sa vào ma đạo mà bị đôi nam nữ chính cùng đám bạn đồng hành một kiếm chém chết, tro cốt không còn.
Tỉnh mộng, Chiêu Chiêu bôn ba ngàn dặm, trèo lên tiên sơn cao vời mà người phàm không thể với tới, chỉ để nói cho hắn biết giấc mộng tiên tri của mình, mong cứu lấy thiên mệnh hắn không thể thoát.
Trải qua muôn vàn khổ sở, cuối cùng Chiêu Chiêu chỉ nhận được lời từ chư tiên cao cao tại thượng:
“Đạo quân nói, chuyện xưa như gió thoảng, bất quá là một kiếp nạn. Nạn đã qua, trần duyên nên đoạn, từ nay về sau, ngươi và người ấy… vĩnh sinh vĩnh biệt.”
Chiêu Chiêu nhận lấy viên Trường Sinh Đan mà đạo quân ban cho – phí chia tay xem như hậu lễ.
Lúc này nàng mới thấu, nhân duyên mà nàng nâng niu trong tay, bất quá chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua trong ngàn năm tu đạo của tiên quân.
Chiêu Chiêu phẫn uất:
“Chết tiệt! Ta còn cứu chàng làm chi! Đồ cặn bã chết sớm đi cho rồi!”
Tức giận quay đầu, nàng liền nhập môn phái của nữ chính trong tiểu thuyết, quyết tâm rèn luyện thân thể, chăm chỉ tu hành, sống đến ngày đôi nam nữ chính đâm chết tên cặn bã ấy một kiếm.
Ai ngờ…
Đến sớm quá.
Môn phái sau này sẽ hưng thịnh vẫn còn nghèo nàn xơ xác, cách phá sản chỉ một bước.
Mà đôi nam nữ chính trong tương lai sẽ gϊếŧ chết đạo quân kia, giờ chỉ mới năm tuổi, gầy gò yếu ớt, chỉ còn nửa hơi thở sống sót.
Kế hoạch báo thù ban đầu của Chiêu Chiêu: Sống tới ngày cặn bã kia bị đâm chết (gạch bỏ).
Kế hoạch báo thù mới: Chống đỡ môn phái nghèo xác xơ đang ngấp nghé diệt vong, bảo vệ đôi nam nữ chính sống sót đến ngày có thể gϊếŧ chết tên cặn bã kia!
Sau khi Tạ Lan Thù độ kiếp trở về, tu vi tăng vọt, đứng trên đài Đăng Tiên, tiếp nhận chúc mừng từ bốn phương tám hướng.
Chẳng ai còn nhắc đến vị tiểu thê tử phàm nhân của Tạ Lan Thù lúc hắn còn hạ phàm độ kiếp.
Bởi lẽ tuổi thọ của phàm nhân trong mắt tu sĩ chẳng khác gì chớp mắt.
Mọi người đều cho rằng Tạ Lan Thù sẽ sớm quên đi hai năm phàm thế, trở lại làm thiên hạ đạo quân thủ hộ tiên vực.
Ngay cả bản thân Tạ Lan Thù cũng cho rằng sẽ là như thế.
Cho đến một ngày, hai người trùng phùng.
Thê tử của hắn nay đã có phong thái thần tiên, tu vi cao thâm, là chưởng môn một đại tông môn.
Nam tu si tình với nàng đếm không xuể.
Mà bên cạnh nàng, hai hài tử trắng trẻo đáng yêu không rời nửa bước, thân mật vô cùng.
Giữa lông mày ánh mắt…
Tựa hồ có đôi chút tương tự với hắn.
#Vì sao chồng trước tra nam của sư tôn ta lại cứ nhìn ta và sư đệ với ánh mắt muốn nói rồi lại thôi?#
#Thôi kệ, sư tôn đã nói rồi: Gϊếŧ là xong chuyện!#
Xem thêm