TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Không phải vì thái độ của Dao Quang quân mà các trưởng lão cau mày — y thích xem náo nhiệt cũng chẳng phải ngày một ngày hai. Điều họ thực sự lo lắng, là những lời kia không phải xuất phát từ Dao Quang quân, mà là ý của kẻ đứng sau y — Đạo quân Thiên Xu.

Từ ngày trở về Côn Ngô, Đạo quân Thiên Xu chỉ xuất hiện một lần ở Ly Hận Thiên để triệu kiến chúng tiên, sau đó thì chỉ còn Dao Quang quân là có thể tự do ra vào nơi ấy.

Không ai biết rõ, Đạo quân Thiên Xu rốt cuộc nghĩ thế nào về mối tình kiếp này.

Khi mỗi người đang ôm một nỗi riêng, ngoài điện Chiếu Ảnh Thiên vang lên tiếng bước chân.

Một thiếu nữ lấm lem bùn đất, theo sau đệ tử dẫn đường bước vào trong điện.

Chẳng cần nhìn cũng biết hành trình của nàng vô cùng gian nan — giày tất ướt sũng ngập trong bùn, mái tóc xõa lòa xòa lộ ra sau khi gỡ áo tơi cũng rối tung và ướt đẫm, giọt nước chảy ròng ròng dọc theo lọn tóc bết trên trán.

Màn xuất hiện như thế này, khó tránh khiến chúng tiên sinh lòng thất vọng.

Đạo quân Thiên Xu nắm giữ giới tu hành cả ngàn năm, là người duy nhất tôn quý nhất nhân – thần chỉ cách nhau một bước. Với quyền thế và dung mạo khuynh quốc như thế, bao nhiêu tiên cô thần nữ ngưỡng mộ thầm thương, vậy mà tất cả đều thất bại trước một người chẳng vướng bụi trần, chỉ một lòng cầu đạo.

Tưởng rằng nữ tử phàm tục có thể kết thành hôn phối cùng đạo quân ắt hẳn phải có gì hơn người, không ngờ lại lôi thôi nhếch nhác đến mức này.

… Cũng tốt thôi.

“Tạ Lan Thù đâu?”

Chúng trưởng lão còn chưa kịp mở lời, thì giọng nói thanh trong của thiếu nữ đã vang lên trước.

Điện Chiếu Ảnh Thiên, ngói vàng lát ngọc, nguy nga lộng lẫy như tòa tiên điện nơi chín tầng trời. Vậy mà từ đầu tới cuối, thiếu nữ ấy — ngoại trừ lúc bước vào còn ngại mình làm bẩn nền đá, suốt phần còn lại không hề liếc mắt nhìn xung quanh bằng ánh mắt tò mò hay thèm khát.

Nàng chỉ nhìn chằm chằm vào Dao Quang quân đang ngồi ở thượng vị.

“Tạ Lan Thù đâu?”

Cả người ướt sũng, thân hình nhỏ bé yếu ớt, làn da trắng toát như tuyết lại vì dầm mưa mà càng trở nên lạnh lẽo, trông chẳng khác gì một đóa hoa bị gió mưa vùi dập — đúng là một mỹ nhân da ngọc mặt hoa.

Thật ra theo con mắt của Dao Quang quân mà nói, dùng từ “tuyệt sắc” để miêu tả nàng cũng không quá lời.

Chỉ là khi nàng mở miệng hỏi lại lần nữa, Dao Quang quân mới chú ý đến đôi mắt nàng sáng ngời đến chói lóa.

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.