TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

Tiếng nói cười khúc khích của quần thần dần xa như thể mọi chuyện vừa rồi chỉ là một đoạn nhạc đệm nhỏ không đáng nhắc đến, lật qua rồi thôi.

Các đại thần vừa rồi tụ tập đông đúc cũng dần theo Tư Vân rời đi, Liễu quý quân thì đỡ Thái quân hậu cùng bước.

Thái quân hậu quay đầu nhìn Tư Mục trong lòng Đàm Dữu, cuối cùng cúi đầu quay mặt đi.

Đối với Thái quân hậu mà nói, ông ta tất nhiên quan tâm và yêu thương Tư Mục nhưng cung yến chiêu đãi quần thần cũng cực kỳ quan trọng, ông ta không thể không xuất hiện. Đặc biệt Thái quân hậu lúc này không còn mặt mũi nào đối diện với Tư Mục khi hắn tỉnh lại.

Liễu quý quân nhẹ giọng trấn an ông ta: "Thái quân hậu chớ có áy náy tự trách, đây là ngài vì Đại Tư suy nghĩ, là vì để cảm tình giữa Hoàng thượng và điện hạ không sinh khoảng cách."

Nếu Tư Mục thực sự như ý muốn kết thân với Đàm Chanh thì tình hình triều đình vốn đang cân bằng chắc chắn sẽ mất kiểm soát một phía. Đến lúc đó tỷ đệ hai người khó tránh khỏi sẽ xé rách mặt nhau.

Nghe Liễu quý quân trấn an như vậy, Thái quân hậu liền từ từ cảm thấy mình thực sự không làm sai. Cảm giác áy náy tự trách trong lòng cũng dần phai nhạt.

"Tuy nói không thể như ý gả cho Bình Dư nhưng thứ nữ Đàm gia cũng tạm được, thân phận không cao." Thái quân hậu thở dài

Trong lòng Liễu quý quân vô cùng tán đồng nhưng lại không thể gật đầu thừa nhận.

Những lời này Thái quân hậu có thể nói với tư cách phụ thân, nhưng hắn ta thì không. Không những không thể, hắn ta còn phải đổ hết mọi chuyện hôm nay lên người Thái quân hậu. Dù sao hắn ta chỉ là người đưa ra một đề xuất nhỏ, việc thực hiện cụ thể đều do Thái quân hậu sắp xếp.

Trưởng hoàng tử bị chính phụ thân ruột của mình hạ xuân dược — chuyện này đúng là thú vị.

"Ngài ấy, chính là lo lắng không ngừng, nhưng làm mọi chuyện đều vì tốt cho con cái. Dù phương pháp có cực đoan một chút nhưng tấm lòng người cha đâu có xấu."

Thái quân hậu đồng tình gật đầu, không chút nào nhận ra chuyện hạ dược đã bị Liễu quý quân hoàn toàn đổ lên người mình, "Chỉ cần Mục Nhi không cố chấp, ta đâu đến nỗi phải nghĩ ra cái biện pháp như thế. Cũng may không xảy ra chuyện gì, Mục Nhi cũng không mất thể diện."

Tư Mục dù sao cũng là nhi tử của Thái quân hậu, Thái quân hậu không thể để Trình Bình Dư làm chuyện đó giữa đường đi lại đông người.

Ông ta tưởng rằng gạo nấu thành cơm thì Tư Mục sẽ chịu thua và chấp nhận. Ai ngờ sự việc lại hoàn toàn khác so với dự đoán của mình.

Người tiếp cận Trưởng hoàng tử không phải là Trình Bình Dư mà ông ta đã sắp xếp, mà là một kẻ cứng đầu không biết từ đâu xông ra. Cho nên vừa rồi khi thấy Đàm Dữu ôm Tư Mục, Thái quân hậu cũng luống cuống.

Thái quân hậu tự an ủi mình, ông ta cũng là vì quốc vì gia, càng là vì Tư Mục. Chờ khi Tư Mục tỉnh lại thì nói chuyện với hắn một cách đàng hoàng là ổn thôi.

Hai người bị hạ nhân vây quanh đi xa, Lưu Sanh Uyển vừa rồi còn chen chúc nay chỉ còn lại vài người.

Đàm Chanh bị Đàm lão thái thái kéo đi về phía Vĩnh Nhạc Cung.

"Con—" Đàm Chanh không yên tâm.

"Thế nào, lúc trước sống chết không muốn cưới, lúc này thấy A Dữu ôm người con lại hối hận?" Lão thái thái liếc nàng, cố ý xụ mặt nói: "Đàm Chanh à Đàm Chanh, loại tâm tư này không được đâu."

Đàm Chanh nhíu mày, "Tổ mẫu."

Lão thái thái thu lại vẻ mặt đùa cợt, "Không sao đâu, tuy rằng A Dữu đối đầu với Thái quân hậu nhưng thể diện của tổ mẫu vẫn còn có chút tác dụng. Nàng ấy tự mình lo được, không cần con phải đi cùng."

Đàm Chanh không nhìn về phía Tư Mục trong lòng Đàm Dữu, nàng lo lắng cho Đàm Dữu. Vừa lo lắng Đàm Dữu sẽ bị Thái quân hậu làm khó vì chuyện vừa rồi, lại lo lắng Đàm Dữu đi Cần Chính Điện một mình.

Hiện giờ sợ bị lão thái thái dò hỏi, Đàm Chanh đành từ bỏ ý định đi theo muội muội.

6

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.