TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Nói là người Đàm gia nhưng cả triều văn võ ai thèm nể mặt nàng ta? Khó khăn lắm mới thông qua kỳ thi triều đình được làm hàn lâm, kết quả chỉ là một chức vụ thấp kém chuyên sắp xếp sách vở, việc này tùy tiện gọi một cung hầu cũng làm được.

Ngô đại nhân cảm thấy mình nói nàng là phế vật ngu xuẩn nửa điểm cũng không oan uổng.

Thế nhưng...

"Thế nhưng ngươi lại bị cái thứ đó dắt mũi. Ngươi ở kinh thành nhiều năm như vậy chỉ lớn tuổi mà không lớn não à?" Ngô đại nhân chỉ thiếu điều đập vào khung cửa sổ trên kiệu.

Ngô đại nhân nghĩ đến việc mình vừa rồi phải cúi đầu khom lưng trước Đàm Dữu, bà ta lại càng tức giận. Bà ta đổ hết sự mất mặt và tủi nhục này lên đầu Ngô Gia Duyệt.

Nếu không phải nàng ta làm việc không tốt, có mỗi việc nhỏ này cũng không hoàn thành, thì mình đâu đến nỗi phải đích thân đến đây? Đâu đến nỗi sợ bị Trưởng hoàng tử phát hiện?

"Việc này rất quan trọng, đồng liêu đã gửi gắm hy vọng vào ta. Bây giờ làm hỏng bét rồi, ngươi bảo ta làm sao báo cáo công việc với các vị đại nhân đây?" Ngô đại nhân nói đến đoạn sau không tự giác hạ giọng, thăm dò nhìn trái phải ra ngoài sợ trên đường có tai mắt.

Đàm lão thái phó giống như một con cáo già tu thành tinh, với Trưởng hoàng tử và Hoàng thượng thì bà không nghiêng về bên nào, hoàn toàn không dính líu, quả nhiên là một tay chơi cao siêu, hoàn toàn không lộ ra ý đồ gì.

Khi các quan thần biết chuyện cung yến muốn tìm Đàm lão thái phó thương lượng, lão thái thái lại trực tiếp vỗ bụng pha trò nói trong phủ có món giò heo chín, bà không về ăn thì sẽ hỏng. Cứ như chuyện không liên quan đến bà vậy. Bà cứ thế dùng cái cớ lủng củng đó mà trực tiếp chuồn đi, mọi người chỉ có thể tức đến trợn mắt nhưng không dám vươn tay ngăn cản.

Thái độ của Đàm gia mập mờ không rõ ràng, việc ngăn cản Trưởng hoàng tử sửa trị Hàn Lâm Viện chỉ có thể do họ (các quan thần) làm.

Hàn Lâm Viện là căn bản của văn hóa quốc gia, liên lụy đến đông đảo quần thần, sao có thể để một nam tử như Trưởng hoàng tử muốn sửa là sửa?

Chỉ là kế hoạch ban đầu tốt đẹp lại bị làm hỏng, Ngô đại nhân vừa tức vừa lo lại sợ.

Tức Ngô Gia Duyệt không gánh vác được việc, lo không biết làm sao báo cáo công việc với các vị đại nhân, càng sợ những động tác nhỏ của họ bị Trưởng hoàng tử phát hiện.

Ngô Gia Duyệt bị Ngô đại nhân nói đến cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu, mặt mũi cứng đờ mà đi về phía trước.

"Nương, còn ba ngày nữa, trong thời gian này tìm cơ hội khác được không?" Ngô Gia Duyệt lấy hết can đảm thử dò hỏi.

Ngô đại nhân lạnh lùng "A" một tiếng, giọng điệu âm dương quái khí kèm theo sự hạ thấp: "Cơ hội tốt như hôm nay mà ngươi còn không nắm bắt được, ngươi còn muốn cơ hội gì nữa? Sớm biết ngươi vô dụng như vậy ta đã giao việc cho nhị muội của ngươi rồi."

Sắc mặt Ngô Gia Duyệt lập tức tệ hơn.

Đặc biệt Ngô đại nhân còn nói: "Chỉ trách nhị muội ngươi quá có tiền đồ, chưa bao giờ đi thanh lâu, càng sẽ không uống rượu hay mê đắm nam sắc, nếu không thì chuyện sai trái này làm sao đến lượt ngươi."

Ngô Gia Duyệt nắm chặt nắm đấm im lặng đi về phía trước không nói thêm lời nào.

Ngô đại nhân lẩm bẩm: "Vừa rồi may mà ta mắt tinh thấy nha dịch phía sau, nếu không thì chậc chậc chậc." Bà ta liên tục lắc đầu, thật may mắn.

Kiệu ngựa một đường đi thẳng, cuối cùng cũng đến Ngô phủ.

9

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.