TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Ngô đại nhân vén màn kiệu xuống, mũi chân chạm đất thuận thế ngẩng đầu.

Sau đó bà ta hít một hơi khí lạnh, đầu gối mềm nhũn suýt nữa quỳ thẳng xuống đất.

Một cung hầu mặc cung phục đứng mỉm cười trước cửa, phía sau còn có hai thị vệ vừa nhìn đã biết là người của Trưởng hoàng tử.

Tại cửa phủ, Ngô đại nhân vội vàng tiến lên hành lễ, "Tiểu đại nhân, xin hỏi đêm khuya tới phủ, có phải Trưởng hoàng tử có nhiệm vụ gì giao phó?"

Cung hầu không quanh co lòng vòng dứt khoát truyền lời: "Điện hạ bảo nô lại đây nói cho Ngô đại nhân một tiếng, ngài ấy đã tìm cho Ngô gia đại tiểu thư một vị phu tử tốt, hơn nữa mong đại tiểu thư sẽ có tên trên bảng vàng trong kỳ thi mùa thu."

Nói rồi đưa tờ giấy ghi tên vị phu tử đó cho Ngô đại nhân.

Ngô đại nhân ngơ ngẩn đứng đó căn bản còn chưa hoàn hồn sau lời nói của cung hầu.

Chuyện tối nay, Trưởng hoàng tử đã biết.

Hắn ta nhất định đã biết!

Bằng không sao mình vừa mới ở đầu ngõ bảo đảm với Đàm Dữu sẽ bắt Ngô Gia Duyệt học hành tử tế, sau lưng Trưởng hoàng tử liền đưa tới một vị phu tử?

"Ngô đại nhân?" Cung hầu nhắc nhở bằng giọng điệu lạnh nhạt.

Ngô đại nhân mồ hôi nhễ nhại còn chưa dám đưa tay lau mặt, khom lưng cúi đầu nhận lấy tờ giấy bằng hai tay.

Cung hầu quay người định đi, Ngô đại nhân lập tức ra hiệu cho thuộc hạ bên cạnh. Thuộc hạ của Ngô phủ từ trong lòng móc ra một túi tiền nặng trĩu nhét vào tay cung hầu.

Thấy cung hầu nhận lấy, Ngô đại nhân mới tiến lên hai bước cúi đầu nhẹ giọng hỏi, "Tiểu đại nhân có biết Trưởng hoàng tử đêm nay ở trong cung hay đã về phủ Trưởng hoàng tử rồi?"

Các hoàng tử đã cập kê thường có phủ đệ riêng ở ngoài cung, huống chi là Trưởng hoàng tử Tư Mục được tiên hoàng sủng ái khi còn tại vị. Chỉ là Tư Mục thường xử lý chính sự trong cung nên rất ít khi về phủ Trưởng hoàng tử.

Ngô đại nhân căn bản không thèm để ý Tư Mục đang ở đâu, nếu hắn ăn ngủ đầu đường thì bà ta càng khoái chí, bà ta đây là đang gián tiếp hỏi hành trình buổi tối của Trưởng hoàng tử.

Lông mi của cung hầu rũ xuống, hắn ta nghịch chiếc túi tiền trong tay rồi cười mở miệng: "Trưởng hoàng tử buổi tối vẫn luôn ở bên ngoài, ra cửa khi trời chưa tối, giờ Hợi một khắc mới về cung."

Khoảng thời gian này chính là lúc Ngô Gia Duyệt hẹn Đàm Dữu ở đầu ngõ chuẩn bị đổ hết chuyện gây rối lên đầu Đàm Dữu.

Cung hầu nói xong dẫn theo hai thị vệ rời đi, trong lòng mãn nguyện. Hắn ta đã theo lời Trưởng hoàng tử tiết lộ tin tức lại còn được bạc, quả thực sung sướиɠ.

Ngô đại nhân đứng tại chỗ, chân trước cung hầu vừa đi, lưng bà ta liền mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất. Vẫn may Ngô Gia Duyệt và thuộc hạ bên cạnh phản ứng nhanh kịp thời đỡ lấy, nếu không bà ta đã nằm thẳng cẳng trên mặt đất rồi.

Ngô đại nhân cảm thấy nửa trái tim đều lạnh.

Những chuyện bà ta và các vị đại nhân bàn bạc Trưởng hoàng tử đều biết hết, bằng không hắn cũng sẽ không cố ý ra ngoài vào buổi tối. Hắn giống như một con báo vồ mồi, an tĩnh mai phục trong bóng tối, không rên một tiếng mà nhìn mọi chuyện diễn biến, kiên nhẫn chờ đợi họ bày xong cái bẫy.

Ngô đại nhân nghĩ nếu Đàm Dữu thật sự gây ra án mạng, vì để cung yến diễn ra thuận lợi Trưởng hoàng tử e rằng sẽ tạm thời che giấu sự việc sau đó dùng chuyện này để áp chế Đàm gia.

Nếu áp chế thành công, mục đích của hắn sẽ đạt được. Nếu không thành công thì cũng chỉ là một mạng tiện của Đàm Dữu.

Còn họ chỉ đơn thuần là làm áo cưới cho kế hoạch của Trưởng hoàng tử. Họ vất vả bày bố nhưng Tư Mục lại thành người ngồi không hưởng lợi.

9

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.