TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Ngô Gia Duyệt hít một hơi lạnh, cây gậy đã vung lên lập tức đổi hướng, "Ngươi cái đồ chết tiệt có phải có bệnh không, rượu còn chưa tỉnh mà ngươi gọi mẫu thân ta đến làm gì!"

Nói là kéo bè kéo lũ đánh nhau, kết quả ngươi lại gọi phụ huynh và người của nha môn đến?

Đàm Dữu giọng điệu bình tĩnh: "Đó chính là cái lợi của việc có miệng."

Có thể huy động người.

"..."

Cách đó không xa phía sau hai người, Ngô đại nhân vừa xuống kiệu đã nhìn thấy cảnh tượng đầu tiên là Ngô Gia Duyệt vung gậy suýt trượt qua đầu Đàm Dữu, bà ta bị dọa một tay ôm ngực lùi lại nửa bước. Ngô đại nhân vội vàng kêu lên: "Dừng tay, mau dừng tay cho ta!"

Nói là kí©h thí©ɧ Đàm Dữu động thủ đánh người, sau đó gán tội danh cho Đàm gia, sao bây giờ người động thủ lại là Ngô Gia Duyệt? Đặc biệt là phía sau kiệu của bà ta, người của Nha môn Kinh Triệu Doãn đang đuổi theo bên này. Nếu Ngô Gia Duyệt bị thấy đánh người thì gay go rồi.

Ngô đại nhân thân hình mập mạp chạy không nhanh nhưng có thể thấy bà ta đang rất cố gắng chạy về phía này: "Mau dừng tay."

Đàm Dữu tốt bụng khuyên bà ta: "Ngài chậm lại một chút, với thể trạng của ngài buổi tối không thích hợp vận động mạnh đâu."

Ngô đại nhân: "..."

Ngô đại nhân lập tức không muốn chạy nữa.

Ngô đại nhân kéo tay áo lau mồ hôi mỏng trên trán không biết là do sợ hay do chạy, "Tạ Đàm hàn lâm đã quan tâm."

Bà ta đi đến trước mặt Ngô Gia Duyệt giả vờ răn dạy, "Đùa giỡn với Đàm hàn lâm sao có thể dùng gậy gộc chứ."

Ngô Gia Duyệt không hoàn thành nhiệm vụ, cúi đầu đứng trước mặt mẫu thân không dám hó hé lời nào. Ngô đại nhân đưa mắt ra hiệu Ngô Gia Duyệt, đẩy nàng ta một cái: "Còn không mau xin lỗi Đàm hàn lâm."

Ngô Gia Duyệt cứng cổ nhưng không thể cúi đầu được, trừng mắt với Đàm Dữu. Đàm Dữu xua tay, "Ta không so đo với trẻ con."

Ngô đại nhân vừa mới thở phào nhẹ nhõm liền thấy Đàm Dữu quay người đối mặt với bà ta: "Nhưng ta phải nói chuyện với ngài về vấn đề dạy nữ nhi."

"..."

Ngô đại nhân chỉ muốn đuổi Đàm Dữu đi sớm một chút để khỏi bị người của nha môn Kinh Triệu Doãn đến hỏi han.

Trường hoàng tử là người đa nghi và cảnh giác, nếu người của nha môn đến làm kinh động hắn sẽ lớn chuyện.

Ngô đại nhân chưa bao giờ cảm thấy mình giống như một chất nữ như vậy, trước mặt một tiểu bối như Đàm Dữu mà bà ta lại cúi đầu khom lưng tự nhiên đến thế, "Là ta đã lơ là việc học của nó. Chuyện này là lỗi của ta, ngài yên tâm, ta về sẽ bắt nó học hành tử tế!"

Ngô Gia Duyệt uất ức đến chết, mỗi lần muốn phản bác hai câu đã bị Ngô đại nhân dùng một ánh mắt "gϊếŧ" nhìn qua, đành miễn cưỡng ngậm miệng lại.

Khó khăn lắm mới đảm bảo xong với Đàm Dữu, Ngô đại nhân xoa mồ hôi mỏng trên chóp mũi dẫn Ngô Gia Duyệt nhanh chóng rời đi.

Ngay khi chân bà ta vừa đi, người của Nha môn Kinh Triệu Doãn liền đến.

10

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.