TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

"Người Giang gia, cho chúng ta đi nhờ một đoạn được không?"

Chỉ trong chớp mắt, năm chiếc xe ngựa của Giang gia đã bị vây kín. Ai nấy đều nhao nhao xin đi nhờ.

Giang Thất Nhu tức đến nghẹn họng. Nếu bị vây thế này, không biết còn phải chậm trễ bao lâu nữa.

Còn chưa kịp chờ người nhà lên tiếng, đám người ngoài đã bắt đầu cãi nhau.

"Là nhà ta đến trước, phải để chúng ta lên xe trước chứ…"

"Không được, nhà ta với Tiểu Thất cô nương là bằng hữu, hai đứa còn học cùng năm ở Thần Sơn! Con bé nhà ta còn là đan sư của Thần Y Sơn nữa đấy, nhất định phải ưu tiên nhà ta…"

"Ta cũng họ Giang! Còn là họ hàng gần của Giang gia đấy, phải cho ta đi cùng mới phải!"

Giang đại bá nghe mà đầu muốn nổ. Người thì đông, đường thì bị chặn, mà vây quanh đây mới chỉ là số ít, phần lớn còn đứng chặn phía trước nữa kìa. Ông ta chỉ biết để mặc cho đám người đó tranh cãi loạn cả lên.

Giang Thất Nhu cũng thấy phiền, bèn ghé tai mẹ và bá mẫu nói khẽ:

"Hay là… mình nhường hai xe cho những người thân quen trong nhà, còn lại tranh thủ lên đường sớm."

Thà chủ động nhường xe còn hơn bị vây mãi thế này.

Từ thị gật đầu: "Cũng được."

Đồng Uyển không phản đối, chỉ thấp giọng nhắc:

"Hay là… tặng luôn hai chiếc cho thành chủ đi, nhờ ông ta mở đường hộ."

Từ thị thấy chủ ý hay, lập tức vén rèm xe, ghé tai nói nhỏ với phu quân.

Giang đại bá nghe xong gật đầu, gọi đệ đệ và con cả cùng đi tìm thành chủ thành Thủy Nguyệt.

Chưa bao lâu sau, ba người quay lại.

Chỉ là… điều kiện phía thành chủ đưa ra là: muốn dọn đường, Giang gia phải nhường ba chiếc xe.

Thế là, cả nhà Giang gia đành chen chúc lên hai xe còn lại.

Giang Thất Nhu không nói gì, tiện tay thu hết đồ đạc lỉnh kỉnh trong xe vào Thần Sách Thú Linh, chừa ra chút không gian.

Chừng nửa canh giờ sau, đường thông. Đoàn xe của Giang gia tiếp tục lên đường.

Lần này, ba chiếc xe ngựa đi đầu là của nhà thành chủ.

Còn những người khác, không có xe thì đành cuốc bộ đuổi theo phía sau.

Nhưng xe ngựa mới đi được chưa tới hai canh giờ, lại bị đoàn người phía trước chặn lại lần nữa.

Giang Nhất Trầm xuống thăm dò, lúc quay về thì sắc mặt đã tái hẳn đi.

"Phía trước có hai chiếc linh thuyền nổ tung, chết không ít người. Lại có người từ thành Nam Trạch chạy tới, bảo rằng trận pháp truyền tống ở đó cũng bị phá hỏng. Hiện tại ai nấy đều dồn về khu này, đợi người thành Vạn Mã đến, mua xe ngựa rồi mới tính tiếp đường đi."

Giang đại bá nhìn đám đông dày đặc trước mắt, chỉ thấy hoa mắt chóng mặt: "Quá nhiều người, e là phải đợi một hai ngày mới đi nổi."

Vừa nghe thế, Giang Thất Nhu liền nóng ruột.

Chờ một hai ngày ư? Không được.

Nàng lập tức lấy Thần Sách Thú Linh ra xem, phát hiện chỉ còn hai tấm phù Thiên Lý. Một nhà đông người thế này, quả thực khó xoay sở.

Phù Tật Phong thì vẫn còn nhiều, nhưng toàn là loại cao cấp, chỉ người tu luyện mới dùng được. Đưa cho người thường trong nhà, không khéo lại mất mạng vì không chịu nổi tốc độ.

Suy tính chốc lát, nàng lấy mấy tấm phù Khinh Linh, dán lên ngựa và thùng xe.

Ngay sau đó, chiếc xe ngựa bỗng bay lên khỏi mặt đất, khiến người Giang gia chưa kịp chuẩn bị, đồng loạt kinh hãi.

Giang Thất Nhu ho khẽ một tiếng, rồi vội ném thêm hai tấm phù Khinh Linh lên xe ngựa của anh họ.

Thế là, hai chiếc xe ngựa lướt qua đầu đám đông, bay thẳng về phía trước.

Đám người vốn đang ồn ào náo nhiệt lập tức sững sờ, đồng loạt ngẩng đầu dõi theo hai cỗ xe ngựa lướt sát tầng mây.

5

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.