TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Dù sao thì nấu ăn cũng không vấn đề gì, sườn xào chua ngọt với cá kho cậu lại rất rành. Nhân tiện cậu cũng muốn bàn với Cố Tắc Tuân về chuyện xây dựng phòng thí nghiệm điều chế thuốc, nấu cơm lấy lòng hắn một chút cũng tốt.

Cố Tắc Tuân vừa xử lý xong công việc trong thư phòng, đẩy xe lăn ra ngoài chuẩn bị ăn tối thì mùi thơm nồng đậm của món ăn từ tầng dưới truyền lên, hắn vốn chẳng muốn ăn gì nhưng lại lập tức cảm thấy đói bụng.

Đi thang máy xuống lầu, dì Lưu vội chạy tới đẩy hắn tới bên bàn ăn, giọng đầy châm chọc nói: “Vô sự hiến ân cần, không gian cũng là tặc. Nếu cậu ta thật sự chẳng có vấn đề gì, thì sao lại phải chột dạ đi nấu cơm lấy lòng tiên sinh chứ?”

Lúc này Cố Tắc Tuân mới biết đồ ăn là do Diệp Minh Sanh nấu.

Nguyên chủ lớn lên ở nông thôn cùng ông bà nội, biết nấu ăn. Sau khi quay về Vân Thành, lúc mới đầu cậu cũng từng nấu ăn để lấy lòng người nhà họ Diệp, nhưng bị họ chê không ăn được, còn thẳng tay đổ hết vào thùng rác bắt rồi dì giúp việc nấu lại, thế là cậu cũng không còn nấu nữa. Vào nhà họ Cố rồi, tất nhiên là cũng chưa từng phải động tay.

Trước đây Cố Tắc Tuân từng cho người điều tra Diệp Minh Sanh, nên chuyện này hắn cũng biết. Nhưng hiện tại nhìn mấy món ăn bày trên bàn lại sắc hương đều đủ, bốn món một canh trông rất bắt mắt khiến cho hắn có hơi bất ngờ. Hắn còn tưởng mấy món ăn bị cả nhà họ Diệp chê bai đến mức không cho một chút mặt mũi chắc sẽ phải dở tệ, không ngờ nhìn lại rất ổn.

Có lẽ thứ mà nhà họ Diệp chê bai không phải đồ ăn, mà là bản thân Diệp Minh Sanh.

Nếu ba mẹ hắn còn sống, dù cho hắn nấu ăn có dở đến mức nào, thậm chí là có độc thì họ cũng sẽ nể tình mà ăn hết, làm gì có chuyện đổ vào thùng rác?

Nghĩ tới đây thì... Diệp Minh Sanh kỳ thực cũng thật sự rất đáng thương.

“Dì Lưu, chuyện này đã qua rồi, không cần phải nhắc lại.” Cố Tắc Tuân thản nhiên nói, sau đó cầm đũa gắp một miếng sườn xào chua ngọt lên nếm thử, vị rất tinh tế, chua ngọt vừa phải, ăn rất ngon.

Dì Lưu có hơi bất mãn, nhưng bà dù sao cũng đã nhìn Cố Tắc Tuân lớn lên, mấy năm nay vẫn luôn nghe theo lời hắn, nghe hắn nói vậy cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là trong lòng vẫn không ưa Diệp Minh Sanh.

Diệp Minh Sanh không phải người giỏi đoán ý qua sắc mặt, nhưng khi người khác rõ ràng không hài lòng với cậu như vậy thì cậu vẫn có thể cảm nhận được. Phản ứng của dì Lưu trong mắt cậu là rất bình thường, có điều quản gia thì lại không giống như vậy.

Trông thật sự là quá mức bình tĩnh.

5

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.