TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Đám người xung quanh há hốc mồm kinh ngạc. Trong mắt họ, cô bé này đã sợ đến mức đơ người rồi. Gương mặt tròn trĩnh nhỏ nhắn trắng bệch, hai mắt đen lay láy chỉ biết dán chặt vào cô gái tóc đỏ.

Có người nhìn cảnh này mà mềm lòng, thầm nghĩ: "Trời ơi, tát phát đó chắc nửa cái mặt sưng vù mất!"

Cái tát đang sắp vung xuống, ngay lúc Nguyễn Tâm chuẩn bị né sang một bên, thì một bàn tay bất ngờ chộp lấy cổ tay của cô gái tóc đỏ. Tay người kia trắng hơn rõ rệt so với cánh tay rám nắng của đối phương.

Có mùi nước ngọt.

Nguyễn Tâm khẽ ngẩng đầu – thấy Diệp Mộ Nhan đang nắm chặt tay cô gái tóc đỏ.

Nữ chính… lại ra tay?

Ánh mắt Nguyễn Tâm thoáng hiện vẻ khó tin, tia nhìn trở nên khác hẳn lúc đầu.

Ngay giây tiếp theo, một cái bạt tai vang dội giáng xuống.

Diệp Mộ Nhan tát người rồi.

Cái tát đó đánh cho cô gái tóc đỏ loạng choạng, mất đà ngồi phệt xuống đất. Cô ta định đưa tay lên ôm mặt, nhưng tay lại run bần bật.

Cô ta trợn mắt nhìn Diệp Mộ Nhan, tai ù ù, đầu óc quay cuồng như bị xe tông.

“Cô dám…” – Dám đánh tôi à?

Câu đó chưa kịp nói xong, cô gái đã khóc òa.

Ra tay độc ác thật đấy.

Nguyễn Tâm vô thức sờ sờ mặt mình, chợt nhớ đến “nguyên chủ” sau này bị Diệp Mộ Nhan tát không ít, bỗng thấy… mặt đau giùm.

“Cô không đủ tư cách để đánh cô ấy.”

Diệp Mộ Nhan tháo kính xuống đưa cho Nguyễn Tâm, giọng lạnh tanh: “Cái tát này coi như tôi trả lại lon nước cho cô.”

Nguyễn Tâm nhận kính, cảm thấy xem nữ chính đánh người còn thú vị hơn xem phim truyền hình.

Diệp Mộ Nhan liếc nhìn nhóm bạn của cô gái tóc đỏ, khẽ cong môi cười: “Nào, không phải định đánh người à?”

“Aaaaaa! Các người còn đứng đó làm gì?” – Cô gái tóc đỏ khóc đến lạc cả giọng, âm lượng còn sắc hơn tiếng chuột đồng.

“Mẹ nó! Con điếm này dám đánh chị em tao!” – Bị khích tướng, một cô nàng tóc nhuộm vàng liền cởi phắt áo đồng phục, bước tới với khí thế hung hãn.

“Chát!” – Lại một cái tát nữa.

Diệp Mộ Nhan hất tay xong liền tóm lấy tóc cô nàng tóc vàng, tát thêm hai cái liên tiếp: “Chị em? Chị em của cô mà cũng tính là chị em chắc?”

Nguyễn Tâm bỗng thấy lòng chột dạ, cảm giác như mấy câu đó đang nói thẳng vào mặt mình vậy.

Dù sao thì… trước khi nữ chính trọng sinh, chính cái đám “chị em tốt” này đã hành hạ cô ấy không ra người mà.

Với tư cách là “em gái”, Nguyễn Tâm tuy đã đứng ra giúp nhưng lại quay sang nói với đám người kia:

“Các cô đừng làm khó chị tôi nữa, chị ấy không cố ý đâu.”

Câu nói này chẳng khác nào thay mặt Diệp Mộ Nhan nhận tội.

Thế là… cô gái tóc đỏ xông tới túm tóc Diệp Mộ Nhan, hắt nguyên lon nước lên đầu cô ấy, rồi giữa thanh thiên bạch nhật vừa đánh vừa chửi, còn bắt quỳ xuống xin lỗi.

Hôm sau, tin đồn Diệp Mộ Nhan quyến rũ bạn trai người khác lan khắp trường. Ngay sau lễ chào cờ, cô còn bị gọi tên trước toàn trường. Kể từ đó, bạn học thi nhau xa lánh, cô lập cô. Nguyễn Tâm không những không giúp đỡ mà còn xúi người khác vu oan cô là kẻ trộm.

14

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.