TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48: Biến Cố Bất Ngờ 21

Nam tu mở to hai mắt, không thể tin nổi:

“Ngươi… ngươi là…”

Không đợi hắn ta nói hết, Mai Tuyết đã không chút do dự, tung thêm một chưởng vào ấn đường, đánh tan cả thần hồn trong thức hải, triệt để chấm dứt mạng sống của hắn ta.

Cô đứng yên thở dốc, nén xuống nỗi căng thẳng dâng đầy trong ngực, xoay người quay lại trận pháp.

Lúc này Đằng Viễn đã tỉnh lại, yên lặng nhìn cô một lúc, rồi trầm giọng nói:

“Ân tình lần này, ta ghi nhớ.”

Mai Tuyết khi trước chỉ thề cứu gã, chứ chưa từng hứa sẽ không bỏ mặc trong tình huống nguy hiểm. Nên lần này khi nam tu định tự bạo mà cô vẫn không rút lui, Đằng Viễn nợ cô một phần ân nghĩa. Tu tiên giới coi trọng nhân quả, nợ thì phải trả.

Đằng Viễn hiện đã có thể lết đi được một đoạn, nhưng ở lại nơi này quá lâu không an toàn. Gã đề nghị trở về động phủ của mình. Mai Tuyết đồng ý, cõng gã trên lưng, khoác Phi Vân Cẩm rời khỏi sơn động. Khu vực này nguy hiểm trùng trùng, cô không dám cưỡi pháp khí bay lên, làm thế chẳng khác nào biến mình thành bia ngắm.

May thay, động phủ của Đằng Viễn cách đây không xa, chỉ khoảng trăm dặm. Với thể lực của tu sĩ, cho dù không dùng linh lực, đi một ngày cũng tới nơi. Cả đoạn đường, cô vừa cẩn thận vừa cảnh giác, rốt cuộc cũng đến được điểm đích.

Động phủ nằm dưới một hồ nước, đỉnh động có khảm một khối tinh thạch khổng lồ, có thể nhìn thấy đàn cá ngũ sắc bơi lội phía trên. Trong ánh sáng dìu dịu của dạ minh châu tỏa rực bốn phía, cảnh sắc đẹp đến mê người.

Động phủ này thoạt nhìn có vài phần giống Vô Lượng Ngọc Động trong truyện Thiên Long Bát Bộ, khiến Mai Tuyết khá hài lòng. Cô đưa Đằng Viễn trở lại phòng tu luyện của gã, còn bản thân thì chọn lấy một gian yên tĩnh mà nghỉ lại.

Túi trữ vật của nam tu kia, cùng với túi trữ vật của nữ tu trước đó, đương nhiên đều rơi vào tay Mai Tuyết. Cô hớn hở kiểm kê chiến lợi phẩm. Túi của nữ tu thì chẳng có gì đáng giá, cô liếc qua một cái rồi tiện tay ném sang một bên. Nhưng túi của nam tu lại rất phong phú, nào là bảo kính, phi kiếm, sáo trúc, còn có rất nhiều linh thạch, đan dược, phù lục.

Ngoài ra, cô còn tìm được một ngọc giản ghi lại âm công, cùng với một bản 《Luyện Thần Quyết》 chưa đại viên mãn.

Mai Tuyết nhớ lại, nam tu đó chỉ mới là Trúc Cơ tu vi, vậy mà âm công lại có thể ảnh hưởng đến mèo Hoa Ly cấp năm, mà còn là công pháp đâm xuyên trận pháp. Nếu học được thì cũng xem như cô có thêm một đòn tất sát. Vì vậy, thời gian sau đó, cô bắt đầu chăm chỉ luyện tập nhạc cụ.

Chỉ là, cô hoàn toàn không có thiên phú ở lĩnh vực này.

Âm điệu do cô thổi ra chẳng những không gợi cảm xúc người nghe, mà còn khiến người ta bực bội, chỉ muốn cầm kiếm gϊếŧ người.

Đằng Viễn cuối cùng không chịu nổi nữa, mắng thẳng:

“Ngươi đúng là mù nhạc! Ngũ âm còn không phân rõ, đòi học thổi sáo làm gì hả?!”

(Chú thích: Ngũ âm cổ đại là Cung, Thương, Giốc, Chủy, Vũ.)

Mai Tuyết hát còn lạc tông, huống gì là thổi một loại nhạc cụ từ trước đến nay chưa từng học qua. Nhưng dù là thật đi chăng nữa, cô cũng không chịu nổi bị mắng trước mặt, nhất là người mắng lại còn là cái tên cô vốn đã chướng mắt!

Thế là, không một lời dư thừa, cô vung chân đá thẳng vào người Đằng Viễn.

Đằng Viễn thảm thiết kêu lên:

“Ta chết trận rồi! Miêu ca, đến lượt huynh đấy!”

Mèo Hoa Ly xù cả lông, nhếch răng nhe vuốt gầm gừ với Mai Tuyết:

“Meo!”

Mai Tuyết giơ roi lên.

Con mèo lập tức xoay người, chui tọt lên người Đằng Viễn mà trốn.

Đằng Viễn ôm chặt lấy con mèo, giọng đầy căm phẫn:

“Ngươi để người khác sống yên được không? Thế này chẳng phải bắt ta chuyển chỗ sao?!”

Mai Tuyết bực bội:

“Ta thổi đến mức ấy thật à?”

Đằng Viễn gật đầu, vẻ mặt vô cùng thành thật:

“Hôm đó nghe tên kia thổi sáo, ta như chìm đắm trong bầy trăm mỹ nữ, đến mức không muốn tỉnh lại nữa.”

Mai Tuyết híp mắt:

“Vậy nghe ta thổi thì cảm giác thế nào?”

Đằng Viễn thản nhiên đáp:

“Nghe ngươi thổi, ta cũng thấy xuất hiện trăm nữ nhân trước mặt, chỉ là…”

“Chỉ là sao?”

“Chỉ là mỗi người đều mang gương mặt giống hệt ngươi, khiến ta bực bội đến mức muốn gϊếŧ sạch!”

Mai Tuyết không nói hai lời, nện luôn cây sáo vào đầu gã.



5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.