TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Biến Cố Bất Ngờ 9

Mai Tuyết vội cúi đầu, ra sức dùng lưỡi cọ cọ hàm răng, không biết giờ “tẩy răng” có kịp không nữa.

Tử Dương hơi mất kiên nhẫn, lại hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì?”

Cô giật bắn mình, lắp ba lắp bắp: “Không… không có gì cả…”

“Nếu không có thì ta vào trước đây.”

“Có chuyện!” Mai Tuyết vội vàng nói.

Thấy ánh mắt lạnh nhạt của Tử Dương nhìn sang, cô cắn răng, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, gần đây con có đọc Thanh Tịnh kinh nhưng có vài chỗ không hiểu, người có thể chỉ cho con không?”

“Tóm lại là không hiểu chỗ nào? Đem qua đây ta xem.”

Có hy vọng rồi! Mai Tuyết đè nỗi kích động trong lòng xuống, cố gắng dùng chất giọng dịu dàng nhất có thể: “Sư phụ đợi một lát, con đi lấy thẻ tre.”

Cô chạy vèo một mạch đi lấy sách. Khi bước vào đại sảnh thì bước chân chậm lại, giữ tư thế thanh nhã nhất mà đi về phía Tử Dương. Cô từng nghe một người bạn trên mạng nói: Tư thế đẹp nhất của người con gái là khoảnh khắc hơi ưỡn ngực ra.

Mai Tuyết đi tới bên cạnh Tử Dương, thầm nghĩ: với góc độ của hắn, hẳn là có thể thấy được cổ áo ta cố tình nới lỏng. Hai tháng nay ngày nào ta cũng chăm chỉ massage vòng một là để cho hắn thấy được vẻ đẹp cup A lúc ưỡn ngực ra là như thế nào!

Cô tự tin rướn ngực nghiêng người về phía Tử Dương, nào ngờ đúng lúc ấy, hắn lại đi thẳng lên trước mấy bước rồi ngồi xuống ghế đá, khiến cô hụt hẫng suýt nữa thì ngã nhào.

Hu hu hu, có cần trùng hợp đến vậy không? Nước mắt Mai Tuyết lưng tròng, âm thầm tiếc thương cho màn “ưỡn ngực quyến rũ” còn chưa kịp phô bày đã bị bóp chết từ trong trứng nước.

“Không hiểu chỗ nào?” Tử Dương cúi mắt nhìn mặt đất, nhàn nhạt hỏi.

Mai Tuyết vừa thất bại hai đợt liên tiếp, lúc này sắc mặt cũng có phần ủ rũ. Cô chỉ vào một đoạn trong thẻ tre, hỏi: “Sư phụ, chỗ này viết: ‘Nam thanh nữ trọc, nam động nữ tĩnh.’ Dựa vào đâu mà nói nam là thanh, nữ là trọc, chẳng phải là đang kỳ thị nữ nhân sao?”

Ánh mắt Tử Dương thoáng dừng lại nơi ngón tay trắng nõn của cô, nhẹ giọng giải thích: “Chữ ‘thanh’ và ‘trọc’ ở đây chỉ là những trạng thái khác nhau, tương tự như âm và dương, không phân biệt tốt xấu. Khi trời đất còn sơ khai là một khối hỗn độn, sau đó thanh khí bay lên thành trời, trọc khí lắng xuống thành đất. Trời là thanh, đất là trọc. Nam tượng trưng cho trời nên gọi là thanh, nữ tượng trưng cho đất sinh dưỡng vạn vật nên gọi là trọc.”

Mai Tuyết cố tình làm ra vẻ ngây ngô, nói: “Trời thanh đất trọc, nam tượng trời, nữ tượng đất, nói vậy thì ‘nam thanh nữ trọc’ chẳng phải là ám chỉ nam ở trên, nữ ở dưới sao? Lại thêm câu ‘nam động nữ tĩnh’ nữa, chẳng phải chính là nói nam ở trên chủ động, nữ ở dưới nằm yên chịu trận sao?”

Nói xong, cô thấp thỏm ngẩng đầu nhìn Tử Dương: Sư phụ, đồ nhi đã mặt dày nói ra chuyện tục tĩu như vậy rồi, người có thể cho chút phản ứng được không…?

Không ngờ lại nghe thấy Tử Dương trầm mặc một lúc rồi thở dài một hơi dài: “Vi sư vốn biết con không ham đọc sách, cũng chẳng siêng học hỏi nhưng thật không ngờ lại đến mức không biết chữ như vậy.” Hắn không nhịn được mà tự trách: chẳng lẽ cách dạy dỗ trước đây của hắn đã sai nên bây giờ mới khiến đồ đệ đến chút văn hóa cũng chẳng có?

Tử Dương than thở đứng dậy, lắc đầu bước vào phòng tu luyện. Không có học vấn thực quá đáng sợ, hắn cần phải nghĩ lại thật kỹ, xem nên bắt đầu dạy dỗ đồ đệ này lại từ đâu.

Chỉ để lại một mình Mai Tuyết bị chụp cho cái danh “không có học vấn” đứng trơ mắt nhìn theo bóng lưng sư phụ.

Mèo Hoa Ly ngồi xem náo nhiệt nãy giờ cũng ngáp một cái, đưa chân sau gãi gãi tai rồi khinh thường liếc Mai Tuyết một cái, vẫy đuôi bỏ đi.

Mai Tuyết ủ rũ đập tay xuống đất: Không phải người ta vẫn nói “nữ theo đuổi nam như cách một lớp vải” sao? Sao đến lượt cô lại biến thành “nữ theo đuổi nam như cách cả ngọn núi”?



6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.