TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 13.2

Sau khi hai người chia tay, Chu Dĩ Ninh đi thẳng đến quán net.

Cô trả tiền, sau đó bật một máy tính lên, Chu Dĩ Ninh bắt đầu viết theo dàn ý đã viết. Mấy ngày nay cô cũng tìm kiếm không ít thông tin trên điện thoại.

Thế giới truyện mạng ở đây không phát triển như ở thế giới trước của cô, nhiều thể loại tiểu thuyết còn chưa xuất hiện. Đoạn truyện ngắn mà Chu Dĩ Ninh định viết hôm nay hoàn toàn chỉ là thử nước thôi, thể loại linh dị bắt quỷ.

Cô vừa mở word lên đã bắt đầu điên cuồng viết. Tốc độ của Chu Dĩ Ninh cũng tính là nhanh, một tiếng có thể viết được ba nghìn chữ, nhưng số lượng chữ để đăng bài thường phải khoảng một vạn chữ, cô chỉ có thể dừng bút, đợi ngày mai đến viết tiếp.

Khi cô về đến nhà thì đã là mười giờ rưỡi tối. Triệu Tú Na nghe thấy tiếng mở cửa liền rón rén từ trong phòng đi ra: "Sao giờ này mới về? Mẹ đang định gọi điện cho con đây."

"Mấy hôm nay thi tháng, thầy cô giảng bài sẽ chiếm thời gian tự học buổi tối, mấy ngày này chắc con sẽ toàn về nhà lúc mười giờ hơn thôi." Chu Dĩ Ninh bình tĩnh giải thích.

"Vậy à, thế mau đi rửa tay thay quần áo đi, mẹ đi nấu mì cho con. Hôm nay mẹ làm tương đen thịt bò, ăn với mì ngon lắm." Triệu Tú Na cười với Chu Dĩ Ninh, sau đó vội vàng đi vào bếp nấu mì.

Ánh mắt Chu Dĩ Ninh nhìn Triệu Tú Na có chút phức tạp. Triệu Tú Na thật sự không quan tâm đến nguyên chủ sao? Có lẽ là vẫn có một chút quan tâm, nhưng chỉ cần nguyên chủ đứng ở thế đối lập với Chu Viễn Phi hoặc Chu Gia Minh, thì Triệu Tú Na sẽ không chút do dự mà chọn Chu Viễn Phi hoặc Chu Gia Minh.

Tình yêu mà bà ta dành cho nguyên chủ là có điều kiện, vì thế Chu Dĩ Ninh cảm thấy có hơi buồn cười.

Cô thở dài, lấy đồ ngủ đi vào nhà vệ sinh thay.

Đợi cô rửa mặt xong đi ra thì một bát mì tương đen nóng hổi đã được bưng ra bàn ăn ở phòng khách, trên cùng còn có một quả trứng ốp la.

Triệu Tú Na nhỏ giọng nói: "Mau qua ăn đi con, đói lắm rồi đúng không? Ba con với em con chắc ngủ hết rồi, mình nhỏ tiếng thôi."

Chu Dĩ Ninh đi nhanh mấy bước đến bên bàn ăn ngồi xuống, nhìn bát mì tương đen trước mặt, bụng Chu Dĩ Ninh kêu ùng ục.

Triệu Tú Na cười dịu dàng với cô: "Mau ăn đi con, không thì lát nữa mì nở ra ăn không ngon đâu."

"Vâng." Chu Dĩ Ninh trộn mì lên, ăn một cách ngon lành. Phải nói là Triệu Tú Na nấu ăn cũng khá ngon.

Thịt bò trong tương rất mềm, bên trong còn có mộc nhĩ và lạc làm đồ ăn kèm, vì thế hương vị có thêm mấy tầng cảm giác. Chu Dĩ Ninh ăn rất ngon miệng.

Triệu Tú Na thấy Chu Dĩ Ninh ăn vui vẻ, bà ta lựa lời mở miệng: "Dĩ Ninh, mẹ có vài lời muốn nói với con."

Chu Dĩ Ninh ngước mắt nhìn bà ta một cái: "Mẹ nói đi."

"Ba con không phải là người xấu, sáng nay là do con chọc giận ông ấy thôi, đợi sáng mai con xin lỗi ông ấy đi."

Chu Dĩ Ninh lập tức cảm thấy bát mì trước mặt không còn ngon nữa. Tình thương của Triệu Tú Na dành cho con gái hóa ra là có điều kiện, đây là muốn khuyên cô cúi đầu trước hai cha con kia sao?

Chu Dĩ Ninh đặt đũa xuống, cô nhìn thẳng vào Triệu Tú Na.

Triệu Tú Na không chịu nổi ánh mắt sắc bén của Chu Dĩ Ninh, vội vàng dời mắt đi: "Chúng ta là một gia đình, sao con có thể không quan tâm đến ba con với em con được?"

"Sao con lại không thể? Chu Viễn Phi chẳng phải đã nói đợi con đến 18 tuổi sẽ không quản con nữa sao? Vậy con cần gì phải quản ông ta? Với lại mẹ cũng đừng khuyên con nữa, con không phải là công cụ để em trai bào tiền suốt đời, sống chết của Chu Gia Minh cũng không liên quan gì đến con, mẹ cũng đừng tẩy não con nữa, con không nghe đâu." Chu Dĩ Ninh nói xong, nhìn bát mì ăn dở trước mặt cũng cảm thấy mất ngon.

Cô đứng dậy lấy quần áo để thay rồi đi vào nhà vệ sinh.

Triệu Tú Na lại đỏ hoe mắt, bà ta thật sự không hiểu nổi, đứa con gái vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện của bà sao lại đột nhiên biến thành bộ dạng này chứ?

Rõ ràng trước đây con gái rất thấu hiểu bà, thương xót bà, sao hai ngày nay lại thay đổi hoàn toàn như vậy?

Tâm trạng Chu Dĩ Ninh khi tắm cũng không tốt lắm. Nguyên chủ đúng là xui xẻo tám đời mới gặp phải cái loại gia đình này, người cha thì như một con "siêu nhân", hở ra là động tay động chân, thằng em thì là một thằng ngốc chỉ biết gây sự châm ngòi, còn người mẹ thì trước đây khuyên cô dĩ hòa vi quý, làm việc gì cũng không cần biết đúng sai, chỉ nghĩ đến việc bảo cô cúi đầu trước đã.

Nếu là nguyên chủ trước đây, có cái loại gia đình này chắc chắn sẽ rất buồn, đúng không? Cũng may cô không phải là nguyên chủ, nếu mà cô có cái loại gia đình này chắc sẽ cho cái nhà này nổ tung mất.

Hết cách rồi, cô chính là cái loại người như vậy, thà khiến người khác chịu thiệt, chứ nhất định không thể để bản thân chịu thiệt.

Sau khi tắm xong, đèn phòng khách đã tắt, Triệu Tú Na chắc là đã về phòng rồi.

Chu Dĩ Ninh cũng không quan tâm, cô vừa nãy đã cắm sạc điện thoại, giờ pin đã đầy rồi.

Chu Dĩ Ninh nằm xuống chiếc giường đơn ở phòng ăn lướt điện thoại, vừa liếc mắt một cái đã thấy Khương Tiện Chi nhắn tin cho cô trên wechat.

4

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.