TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 9.1: Kiểm Tra Định Kỳ

"Cãi nhau à?" Khương Tiện Chi tò mò hỏi về lý do Chu Dĩ Ninh cãi nhau với người nhà. Gia đình nàng êm ấm, lại chỉ có hai chị em, cả nhà đều cưng chiều nàng đến hư người nên nàng không thể nào cãi nhau với người nhà được.

Chu Dĩ Ninh gật đầu với nàng, nói: "Ừm, chỉ là mấy chuyện bực mình thôi, đừng nhắc đến nữa, kẻo cậu nghe lại thấy khó chịu theo. Đi thôi, vào lớp đi, chắc cũng sắp bắt đầu giờ tự học rồi."

"Ừ." Dù tò mò nhưng Khương Tiện Chi cũng ngại hỏi thêm. Dù sao nàng và Chu Dĩ Ninh cũng không hẳn là thân thiết, quen biết nhau phần lớn cũng là vì chuyện cuốn nhật ký của Chu Dĩ Ninh thôi.

Cả hai cùng nhau bước vào trường, hoàn toàn không để ý đến Sử Viện Viện và Tư Nhã Thanh đang ở phía sau không xa.

Sử Viện Viện vỗ vào tay Tư Nhã Thanh, nói: "Cậu nhìn kìa, đó có phải Khương Tiện Chi không? Con nhỏ bên cạnh là ai vậy?"

"Tớ không biết, nhìn có vẻ giống Chu Dĩ Ninh." Tư Nhã Thanh nheo mắt nhìn hồi lâu mới nhận ra người kia hình như là Chu Dĩ Ninh.

"Sao dạo này hai người họ đi lại thân thiết thế nhỉ? Đây không phải là điềm báo tốt. Bên cạnh Khương Tiện Chi có hai chúng ta làm đàn em là đủ rồi, tớ không muốn có thêm ai khác đâu." Sử Viện Viện đẩy gọng kính, ánh mắt nhìn Chu Dĩ Ninh cũng lạnh đi.

"Tớ cũng thấy vậy. Nhưng cậu cũng đừng lo quá, cái tính tiểu thư của Khương Tiện Chi mấy ai mà chịu nổi. Nếu không phải vì gia đình, thì hai chúng ta cũng chẳng thèm làm bạn với loại người như cô ta đâu."

"Cũng đúng." Sử Viện Viện cười gật đầu.

Khi Chu Dĩ Ninh và Khương Tiện Chi đi đến tầng ba thì cả hai tách ra, Chu Dĩ Ninh tiếp tục đi lên tầng bốn.

Lúc cô vào lớp thì đã có vài người đến rồi. Hứa Nguyệt Minh thấy Chu Dĩ Ninh bước vào thì liếc xéo cô một cái, sau đó tiếp tục nói chuyện với đám bạn phía sau.

"Mấy cậu nghe gì chưa? Tí nữa kiểm tra định kỳ đấy, nghe nói là kiểm tra đột xuất trước kỳ thi cuối kỳ." Hứa Nguyệt Minh cố tình nói một cách thần bí.

"Thật hay giả đấy? Tớ không nghe thấy một chút tin tức gì luôn."

"Đương nhiên là thật rồi. Vừa nãy cô Trần bảo người đi đếm giấy thi rồi, tí nữa vào giờ tự học là bắt đầu thi Văn luôn đấy." Hứa Nguyệt Minh bĩu môi.

Đám học sinh trong lớp nghe thấy tin này thì lập tức ỉu xìu như bánh đa ngâm nước. Bây giờ mỗi lần kiểm tra định kỳ, giữa kỳ, cuối kỳ đều sẽ xếp hạng toàn khối. Thi tốt thì mọi người đều vui vẻ, nhưng thi không tốt thì đúng là toang, thành tích mà tụt dốc không phanh còn có nguy cơ bị gọi phụ huynh nữa chứ.

Chu Dĩ Ninh thì không có cảm giác gì đặc biệt. Thành tích của cô ở kiếp trước đã rất tốt rồi, hơn nữa cô còn là kiểu người giỏi thi cử, càng là kỳ thi lớn thì tâm lý của Chu Dĩ Ninh càng vững vàng.

Quả nhiên mười mấy phút sau, cô giáo Trần Dịch Đồng bèn ôm một chồng giấy thi Văn dày cộp vào lớp.

Trần Dịch Đồng thấy học sinh đứa nào đứa nấy mặt mày như mướp đắng thì cười nói: "Mới có thế này mà đã chịu không nổi rồi à? Còn chưa đến năm lớp 12 đâu đấy nhé. Tỉnh táo lên nào, lần kiểm tra này vẫn sẽ xếp hạng đấy. Kéo bàn ra xa nhau ra, không được ngồi gần quá."

Học sinh mỗi người một vẻ than thở bắt đầu kéo bàn. Sau khi kê bàn xong, Trần Dịch Đồng bắt đầu phát đề.

Chu Dĩ Ninh sau khi nhận được đề thi thì lướt qua một lượt, đề thi giống như đề thi đại học bình thường, đề bài làm văn cũng là nghị luận quen thuộc. Tài liệu tham khảo trích dẫn một đoạn của Hemingway, yêu cầu học sinh viết một bài nghị luận với chủ đề tinh thần cứng rắn.

Chu Dĩ Ninh xem xong đề thi thì bắt đầu làm bài từ trang đầu tiên. Cô điền xong phiếu trả lời liền bắt đầu làm bài thật nhanh.

Nhưng môn Văn dù sao vẫn cần khá nhiều tinh lực để suy nghĩ các dạng bài đọc hiểu, nên tốc độ của Chu Dĩ Ninh cũng không tính là quá nhanh. Đến khi cô làm xong bài văn thì còn khoảng hai mươi phút nữa là hết giờ.

Chu Dĩ Ninh kiểm tra sơ qua một lượt, xác định những câu mình đã làm trước đó không có vấn đề gì thì bắt đầu ngồi phịch xuống ghế ngẩn người. Chuông reo một tiếng, Trần Dịch Đồng liền bảo các bạn học sinh ở cuối dãy đứng dậy thu bài.

Vì là kiểm tra định kỳ nên lát nữa cô phải nhanh chóng về chấm bài, ngày mai phải có kết quả và xếp hạng toàn khối.

Cứ như vậy, tiết thứ hai là môn Toán, Chu Dĩ Ninh và mọi người tiếp tục làm bài.

Môn Toán đối với Chu Dĩ Ninh mà nói thì đơn giản hơn nhiều, đặc biệt là những câu hỏi cơ bản ở phía trước, cô hầu như đều làm được. Điều duy nhất cần tốn chút thời gian giải là câu hỏi lớn cuối cùng. Những câu hỏi nhỏ phía sau của câu hỏi lớn cuối cùng thường sẽ hơi vượt quá phạm vi, thuộc về câu hỏi nâng cao.

Nhưng Chu Dĩ Ninh có nền tảng vững chắc nên rất nhanh cô đã giải xong tất cả các câu hỏi, thậm chí còn thừa nửa tiếng đồng hồ.

Buổi sáng dậy hơi sớm nên Chu Dĩ Ninh hơi buồn ngủ, dứt khoát nằm bò ra bàn ngủ bù.

Thầy Trương đảo mắt nhìn một vòng quanh lớp. Thầy thấy Chu Dĩ Ninh đang ngủ thì định đứng dậy đi qua nhắc nhở cô. Dù không biết làm thì cũng có thể kiểm tra lại bài, ngủ gật trong giờ thi thì thật là quá đáng.

Thầy Trương tiến đến chỗ Chu Dĩ Ninh, thầy vừa định đánh thức cô thì ánh mắt lại trực tiếp rơi vào bài thi của Chu Dĩ Ninh. Bài thi của Chu Dĩ Ninh vừa hay lại đang để lộ mặt có câu hỏi lớn ra ngoài.

Thầy Trương liếc nhìn, phát hiện câu hỏi lớn của Chu Dĩ Ninh hình như làm đúng hết. Thầy lại nhìn vào câu hỏi lớn cuối cùng, phát hiện đáp án của Chu Dĩ Ninh vẫn đúng.

Thầy Trương có chút kinh ngạc nhìn Chu Dĩ Ninh. Hôm qua thầy bảo Chu Dĩ Ninh lên bục giảng giải bài, cô đã làm được. Hôm nay đề thi câu hỏi lớn lại đúng hết, chẳng lẽ Chu Dĩ Ninh đã đi học thêm?

4

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.