0 chữ
Chương 31
Chương 22.1: Nam chính và nữ phụ có nhiều mâu thuẫn
“Giám đốc Triệu là chỗ dựa của Từ Đông, tôi đã bị anh ta uy hϊếp, trước khi giải quyết anh ta, tất nhiên phải xử lý chỗ dựa của anh ta trước.”
“Nếu việc dừng hợp tác với tập đoàn Giản thị vẫn không làm ông tỉnh ngộ, thì Tứ Hóa Kiến Trúc không tồn tại thì sao?”
Tô Thiển:...
Là cô đã nghĩ sai rồi, tổng tài bá đạo trên thế gian này ai cũng mang bản chất "trời lạnh rồi, Vương phải sụp đổ".
Lúc này Tô Thiển cũng thừa nhận mình có tiêu chuẩn kép, nghĩ đến việc hiện tại nam chính đang giúp cô giải quyết rắc rối, trong lòng không những không cảm thấy khó chịu, thậm chí còn muốn nam chính càng bá đạo hơn nữa.
“Vị quản lý Lưu mà giám đốc Triệu nhắc đến là Lưu Tùng phải không? Trước khi kết quả đấu thầu được công bố, ông không thể nào biết công ty của mình đã được liệt vào danh sách dự bị trình lên văn phòng tổng giám đốc, vậy nên là ông ta tiết lộ thông tin nội bộ cho ông.”
Giản Chiêm Ngôn nói xong liền gõ ngón tay lên tay vịn ghế, sau đó lại cầm điện thoại lên và gửi đi một tin nhắn.
“Cậu là ai, tổng giám đốc của tập đoàn Giản thị sao?”
Triệu Lộc bỗng nhiên nghĩ đến việc trưởng phòng nhân sự của Giản thị hình như là một người trẻ tuổi, còn trưởng phòng kế hoạch cũng không lớn tuổi lắm. Nhân viên trong Giản thị đều rất trẻ, nếu là ở công ty khác thì muốn làm quản lý cấp cao trong tập đoàn chắc chắn phải là người trung niên phấn đấu bao năm mới có được. Nhưng ở Giản thị thì không, cậu ta dám dùng người trẻ tuổi, mà thực tế cũng chứng minh, những quản lý cấp cao do Giản Chiêm Ngôn chọn đều không hề sai lầm.
“Tôi là ai không quan trọng, từ đầu đến cuối tôi chỉ muốn giải quyết chuyện này.” Giản Chiêm Ngôn dùng tay chỉ về phía Từ Đông.
Không khí thoáng chốc trở nên im lặng, Triệu Lộc vẫn còn hơi không tin nổi tình hình trước mắt. Lúc này, điện thoại của ông ta lại vang lên, người gọi là Lưu Tùng.
“Triệu Lộc, ông dám hại tôi, tôi bị tập đoàn Giản thị đuổi việc rồi! Lý do là tiết lộ bí mật thương mại, tôi nghĩ tới nghĩ lui chỉ có vụ này thôi! Có phải ông ra ngoài nói bậy nói bạ không, lúc đầu tôi chỉ là hảo tâm nhắc nhở ông, ông lại quay ra cắn tôi, giỏi cho ông...”
Đầu dây bên kia, Lưu Tùng chửi ầm lên, ông ta rất lạc quan về triển vọng phát triển của Giản thị, muốn cố gắng phấn đấu ở đó cả đời, vậy mà giờ đây mất trắng tất cả.
Triệu Lộc cúp điện thoại, lúc này ông ta không thể không thừa nhận, đối phương không hề nói dối, người trẻ tuổi trước mặt thực sự có năng lực đến mức muốn đối phó với ông ta hay với Tứ Hóa Kiến Trúc cũng đều dễ như trở bàn tay!
Lưu Tùng có thể phụ trách việc đấu thầu của công ty, ở Tập đoàn Giản thị cũng coi như là người có máu mặt. Thế mà chỉ một lời từ chàng trai trẻ này đã khiến ông ta bị sa thải ngay lập tức. Ngay cả tài liệu cần tổng giám đốc đích thân phê duyệt, anh ta cũng có thể chặn lại và hủy bỏ hợp tác với Tứ Hóa Kiến Trúc.
Nghĩ đến câu nói lúc nãy của đối phương, rằng muốn khiến Tứ Hóa Kiến Trúc không còn tồn tại, sắc mặt Triệu Lộc không khỏi trắng bệch. Hôm nay quả thật là đã đυ.ng vào người không nên đυ.ng. Trước khi đến, thấy khu dân cư kiểu này, trong lòng ông ta không tránh khỏi có phần coi thường, không ngờ lại gặp phải người không lên chọc.
Triệu Lộc rút từ trong người ra một tấm thẻ, đặt lên bàn, nói:
"Ở đây có mười vạn tệ, dùng để bồi thường tổn thất vật chất và tổn thương tinh thần của cô gái này. Bản thân tôi cảm thấy vô cùng xin lỗi vì sự hiểu lầm lần này."
" Từ Đông, bây giờ cậu xin lỗi hai người họ. Ngày mai, cậu phải dẫn vợ và con trai đến xin lỗi."
Nghe vậy, Tô Thiển không cảm thấy vui mừng lắm. Trong lòng cô âm thầm nghĩ, lần này là nhờ nam chính nên mới giải quyết được, sau này cô phải cố gắng hơn nữa, tự mình khiến người khác không dám bắt nạt!
Tô Thiển vốn đã đầy quyết tâm, giờ lại càng có thêm ý chí chiến đấu.
Được Triệu Lộc ra lệnh, Từ Đông không dám nổi giận nữa, lần này lời xin lỗi của hắn tỏ ra khá thành khẩn. Từ Đông không ngốc, nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, hắn cũng hiểu người đàn ông trước mặt là nhân vật đến cả đại ca của hắn cũng không dám đυ.ng tới.
Không còn vẻ kiêu căng lúc trước, Từ Đông cúi đầu khom lưng, nói năng hết sức nhún nhường.
Tô Thiển từ chối việc ngày mai Từ Đông dẫn vợ con đến xin lỗi, chỉ nói rằng đừng đến quấy rầy cô nữa. Cô cũng nói rõ sẽ đưa tiền trong thẻ bồi thường cho chủ nhà, phần còn lại sẽ quyên góp cho tổ chức từ thiện. Triệu Lộc cười nói cô Tô có tấm lòng nhân hậu nhưng Tô Thiển không đáp lại. Dù vậy, cô rất khâm phục tính cách biết tiến biết lui của Triệu Lộc.
Sau đó, Triệu Lộc dẫn Từ Đông rời đi.
"Về sau Từ Đông sẽ không đến quấy rầy cô nữa."
Triệu Lộc đã xin lỗi, Giản Chiêm Ngôn sẽ không truy cứu ông ta nhưng Từ Đông thì anh không có ý định tha thứ. Một đứa trẻ con mà dám nói Tô Dương là đứa hoang, cho thấy giáo dục gia đình có vấn đề nghiêm trọng. Từ Đông lại còn dẫn theo người đến gây chuyện, chứng tỏ trước đây đã làm chuyện như vậy không ít lần. Theo thái độ của Triệu Lộc, trước đây hắn hẳn đã tốn không ít tiền để “giải quyết hậu quả”. Sở dĩ chỉ bị giam vài ngày rồi thả ra, cũng vì không có bằng chứng rõ ràng.
Nhưng Giản Chiêm Ngôn ra tay thì khác. Anh không chỉ điều tra hành vi vi phạm pháp luật trong cuộc sống của Từ Đông, mà cả công ty của hắn cũng không tha. Người như Từ Đông chắc chắn không phải công dân tuân thủ pháp luật, công ty chắc cũng trốn thuế lậu thuế, Giản Chiêm Ngôn tin rằng cuộc điều tra của mình sẽ thu hoạch không nhỏ và những thứ đó đủ khiến Từ Đông khốn đốn.
"Chuyện này liên quan đến Tô Dương, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Cô Tô có thể thẳng thắn nói với tôi, không cần lấy đứa bé làm ‘con cờ’."
“Nếu việc dừng hợp tác với tập đoàn Giản thị vẫn không làm ông tỉnh ngộ, thì Tứ Hóa Kiến Trúc không tồn tại thì sao?”
Tô Thiển:...
Là cô đã nghĩ sai rồi, tổng tài bá đạo trên thế gian này ai cũng mang bản chất "trời lạnh rồi, Vương phải sụp đổ".
Lúc này Tô Thiển cũng thừa nhận mình có tiêu chuẩn kép, nghĩ đến việc hiện tại nam chính đang giúp cô giải quyết rắc rối, trong lòng không những không cảm thấy khó chịu, thậm chí còn muốn nam chính càng bá đạo hơn nữa.
“Vị quản lý Lưu mà giám đốc Triệu nhắc đến là Lưu Tùng phải không? Trước khi kết quả đấu thầu được công bố, ông không thể nào biết công ty của mình đã được liệt vào danh sách dự bị trình lên văn phòng tổng giám đốc, vậy nên là ông ta tiết lộ thông tin nội bộ cho ông.”
“Cậu là ai, tổng giám đốc của tập đoàn Giản thị sao?”
Triệu Lộc bỗng nhiên nghĩ đến việc trưởng phòng nhân sự của Giản thị hình như là một người trẻ tuổi, còn trưởng phòng kế hoạch cũng không lớn tuổi lắm. Nhân viên trong Giản thị đều rất trẻ, nếu là ở công ty khác thì muốn làm quản lý cấp cao trong tập đoàn chắc chắn phải là người trung niên phấn đấu bao năm mới có được. Nhưng ở Giản thị thì không, cậu ta dám dùng người trẻ tuổi, mà thực tế cũng chứng minh, những quản lý cấp cao do Giản Chiêm Ngôn chọn đều không hề sai lầm.
“Tôi là ai không quan trọng, từ đầu đến cuối tôi chỉ muốn giải quyết chuyện này.” Giản Chiêm Ngôn dùng tay chỉ về phía Từ Đông.
“Triệu Lộc, ông dám hại tôi, tôi bị tập đoàn Giản thị đuổi việc rồi! Lý do là tiết lộ bí mật thương mại, tôi nghĩ tới nghĩ lui chỉ có vụ này thôi! Có phải ông ra ngoài nói bậy nói bạ không, lúc đầu tôi chỉ là hảo tâm nhắc nhở ông, ông lại quay ra cắn tôi, giỏi cho ông...”
Đầu dây bên kia, Lưu Tùng chửi ầm lên, ông ta rất lạc quan về triển vọng phát triển của Giản thị, muốn cố gắng phấn đấu ở đó cả đời, vậy mà giờ đây mất trắng tất cả.
Triệu Lộc cúp điện thoại, lúc này ông ta không thể không thừa nhận, đối phương không hề nói dối, người trẻ tuổi trước mặt thực sự có năng lực đến mức muốn đối phó với ông ta hay với Tứ Hóa Kiến Trúc cũng đều dễ như trở bàn tay!
Nghĩ đến câu nói lúc nãy của đối phương, rằng muốn khiến Tứ Hóa Kiến Trúc không còn tồn tại, sắc mặt Triệu Lộc không khỏi trắng bệch. Hôm nay quả thật là đã đυ.ng vào người không nên đυ.ng. Trước khi đến, thấy khu dân cư kiểu này, trong lòng ông ta không tránh khỏi có phần coi thường, không ngờ lại gặp phải người không lên chọc.
Triệu Lộc rút từ trong người ra một tấm thẻ, đặt lên bàn, nói:
"Ở đây có mười vạn tệ, dùng để bồi thường tổn thất vật chất và tổn thương tinh thần của cô gái này. Bản thân tôi cảm thấy vô cùng xin lỗi vì sự hiểu lầm lần này."
" Từ Đông, bây giờ cậu xin lỗi hai người họ. Ngày mai, cậu phải dẫn vợ và con trai đến xin lỗi."
Nghe vậy, Tô Thiển không cảm thấy vui mừng lắm. Trong lòng cô âm thầm nghĩ, lần này là nhờ nam chính nên mới giải quyết được, sau này cô phải cố gắng hơn nữa, tự mình khiến người khác không dám bắt nạt!
Tô Thiển vốn đã đầy quyết tâm, giờ lại càng có thêm ý chí chiến đấu.
Được Triệu Lộc ra lệnh, Từ Đông không dám nổi giận nữa, lần này lời xin lỗi của hắn tỏ ra khá thành khẩn. Từ Đông không ngốc, nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, hắn cũng hiểu người đàn ông trước mặt là nhân vật đến cả đại ca của hắn cũng không dám đυ.ng tới.
Không còn vẻ kiêu căng lúc trước, Từ Đông cúi đầu khom lưng, nói năng hết sức nhún nhường.
Tô Thiển từ chối việc ngày mai Từ Đông dẫn vợ con đến xin lỗi, chỉ nói rằng đừng đến quấy rầy cô nữa. Cô cũng nói rõ sẽ đưa tiền trong thẻ bồi thường cho chủ nhà, phần còn lại sẽ quyên góp cho tổ chức từ thiện. Triệu Lộc cười nói cô Tô có tấm lòng nhân hậu nhưng Tô Thiển không đáp lại. Dù vậy, cô rất khâm phục tính cách biết tiến biết lui của Triệu Lộc.
Sau đó, Triệu Lộc dẫn Từ Đông rời đi.
"Về sau Từ Đông sẽ không đến quấy rầy cô nữa."
Triệu Lộc đã xin lỗi, Giản Chiêm Ngôn sẽ không truy cứu ông ta nhưng Từ Đông thì anh không có ý định tha thứ. Một đứa trẻ con mà dám nói Tô Dương là đứa hoang, cho thấy giáo dục gia đình có vấn đề nghiêm trọng. Từ Đông lại còn dẫn theo người đến gây chuyện, chứng tỏ trước đây đã làm chuyện như vậy không ít lần. Theo thái độ của Triệu Lộc, trước đây hắn hẳn đã tốn không ít tiền để “giải quyết hậu quả”. Sở dĩ chỉ bị giam vài ngày rồi thả ra, cũng vì không có bằng chứng rõ ràng.
Nhưng Giản Chiêm Ngôn ra tay thì khác. Anh không chỉ điều tra hành vi vi phạm pháp luật trong cuộc sống của Từ Đông, mà cả công ty của hắn cũng không tha. Người như Từ Đông chắc chắn không phải công dân tuân thủ pháp luật, công ty chắc cũng trốn thuế lậu thuế, Giản Chiêm Ngôn tin rằng cuộc điều tra của mình sẽ thu hoạch không nhỏ và những thứ đó đủ khiến Từ Đông khốn đốn.
"Chuyện này liên quan đến Tô Dương, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Cô Tô có thể thẳng thắn nói với tôi, không cần lấy đứa bé làm ‘con cờ’."
3
0
3 tháng trước
2 tháng trước