TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 21: Nam chính: "Trời lạnh rồi, Cho Vương thị phá sản đi"

Người khác không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Tô Thiển lại rõ như lòng bàn tay. Có lẽ tập đoàn Giản thị của nam chính và công ty Tứ Hóa Kiến Trúc có hợp tác kinh doanh với nhau, nên nam chính mới buông lời như vậy.

Tô Thiển xuyên qua một tiểu thuyết thuộc thể loại "Mẹ kế", không phải ngôn tình tổng tài. Nhân vật nam chính tuy mang thân phận tổng tài nhưng tính cách lại không phải kiểu "Trời lạnh rồi, cho Vương thị phá sản". Chính vì thế mới có đoạn đối thoại lúc nãy. Anh ta chỉ bày tỏ thái độ sau khi xác định Triệu Lộc có vấn đề.

Tô Thiển càng đánh giá cao kiểu người lý trí như vậy. Nếu gặp phải kiểu nhân vật hễ hò tự cho mình là "Ta đây là nhất", cô sẽ không chịu nổi. Trong tiểu thuyết, những tổng tài kiểu đó đọc cho vui thì được, chứ ngoài đời tốt nhất là đừng gặp phải. May mắn thay, Giản Chiêm Ngôn không phải kiểu nam chính đó.

"Buồn cười thật! Công trình của đại ca tôi cần gì sự tin tưởng của anh? Anh đừng tự đề cao mình quá!" Từ Đông chế nhạo Giản Chiêm Ngôn, cho rằng hắn đang giả vờ làm cao.

Triệu Lộc nhíu mày, chăm chú quan sát Giản Chiêm Ngôn, cảm thấy gương mặt này rất quen. Người mà ông cảm thấy quen chắc hẳn đã từng gặp qua trong một buổi tiệc rượu nào đó, thân phận có lẽ không đơn giản. Triệu Lộc khôn ngoan hơn Từ Đông nhiều. Ông thu lại thái độ, chuyển giọng nói:

"Có lẽ có chút hiểu lầm ở đây. Từ Đông tính tình nóng nảy, có thể nhầm lẫn chuyện gì đó."

Thái độ của Triệu Lộc đột nhiên trở nên ôn hòa. Tô Thiển thầm nghĩ, đây mới là tay chơi lão luyện trong thương trường. Họ biết nhìn tình hình để hành xử, còn những kẻ nóng nảy như Từ Đông chỉ có thể làm tay sai mà thôi.

"Đại ca, tên bạch diện này..."

"Im miệng!"

Triệu Lộc trợn mắt nhìn Từ Đông, khiến hắn không dám nói thêm gì. Từ Đông nghi hoặc, không lẽ tên bạch diện này thật sự có thân phận không tầm thường?

"Tôi là Triệu Lộc, giám đốc công ty Tứ Hóa Kiến Trúc. Không biết quý danh của ngài là...?"

Triệu Lộc vừa nói vừa đưa danh thϊếp, nét mặt tươi cười, trông rất hòa nhã.

Giản Chiêm Ngôn vẫn giữ nguyên tư thế ngồi, không nói gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn Triệu Lộc, cũng không nhận danh thϊếp. Dù không phải kiểu "Ta đây là nhất", nhưng với tư cách một tổng tài, Giản Chiêm Ngôn vẫn có đủ khí phách kiêu ngạo và ngang tàng.

Thấy thái độ của Giản Chiêm Ngôn, Triệu Lộc không thể giữ nụ cười được nữa. Ông ta đã hạ mình mà đối phương vẫn tỏ ra cao ngạo, vậy thì đừng trách ông ta không khách khí. Dù thân phận có khác thường đi nữa, Triệu Lộc ở thành B cũng là nhân vật có máu mặt.

"Hôm nay chuyện này tính giải quyết thế nào?" Giản Chiêm Ngôn đột nhiên lên tiếng, ánh mắt liếc qua Từ Đông và Triệu Lộc.

"Chuyện này cả hai bên đều có lỗi. Cô gái này đánh vợ của Từ Đông, Từ Đông đến đây cũng chỉ là hành động bảo vệ vợ. Cả hai bên xin lỗi nhau là xong."

Triệu Lộc nói vậy, nhưng trong lòng đang tính toán điều tra thân phận của Giản Chiêm Ngôn. Nếu không đáng sợ, ông ta sẽ mặc kệ Từ Đông hành động. Với sự khinh thị lúc nãy của Giản Chiêm Ngôn, Triệu Lộc trong lòng đã nổi giận.

Từ Đông không cam tâm nhưng vì đại ca đã lên tiếng, hắn đành miễn cưỡng xin lỗi Tô Thiển. Dĩ nhiên, từ giọng điệu bỡn cợt của hắn, Tô Thiển không cảm nhận được chút chân thành nào.

"Lời xin lỗi của anh Từ tôi không chấp nhận. Tôi không có lỗi nên cũng sẽ không xin lỗi. Chuyện này cũng không đến lượt Triệu tổng phân xử."

Lời nói của Tô Thiển tuy khách khí nhưng người thông minh đều ngầm hiểu ý mỉa mai trong đó.

Ông làm đại ca trước mặt Từ Đông được, nhưng trước mặt tôi thì chẳng là gì cả, ông đứng ra phân xử cái gì?

Triệu Lộc sắc mặt đanh lại, nhìn hai người trẻ tuổi trước mặt, khóe miệng nở nụ cười lạnh: "Hai vị đây là thái độ gì vậy?"

Vừa dứt lời, sáu vệ sĩ đang đứng ngoài cửa lập tức tiến vào. Bọn họ đeo kính đen, trông uy lực hơn hẳn mấy tay đánh thuê của Từ Đông.

Triệu Lộc làm ngành xây dựng, thường ngày ra đường luôn có ít nhất sáu vệ sĩ đi kèm. Loại người này vì làm quá nhiều chuyện xấu nên sợ người khác lấy mạng mình.

Tô Thiển liếc nhìn ba vệ sĩ đứng bên trái Giản Chiêm Ngôn, không biết có đánh một chọi hai được không...

Giản Chiêm Ngôn thậm chí không nhíu mày, anh nhìn vào túi quần Triệu Lộc, giọng điệu thản nhiên:

"Triệu tổng, điện thoại của ông đang đổ chuông."

Tô Thiển đưa mắt nhìn túi quây tây của Triệu Lộc, màn hình điện thoại hướng ra ngoài nên có thể thấy ánh sáng nhấp nháy.

Triệu Lộc rút điện thoại ra, là giám đốc dự án công ty gọi đến. Ông ta tắt máy, im lặng vì vừa họp xong, mọi việc đã bàn bạc kỹ, chắc không có gì gấp. Ông ta sẽ giải quyết chuyện trước mắt trước.

"Vậy tôi muốn hỏi, hai vị định giải quyết thế nào?" Triệu Lộc hỏi với giọng điệu lịch sự nhưng ánh mắt lại lạnh như băng.

"Ý tôi là Triệu tổng nên nghe điện trước, biết đâu có tin tốt thì sao." Giản Chiêm Ngôn lại nhắc nhở.

Tô Thiển liếc nhìn nam chính, trong lòng đoán ra manh mối, ánh mắt lộ chút hả hê.

Triệu Lộc nhìn điện thoại, vừa tắt máy thì đối phương lại gọi ngay. Nếu không phải việc gấp, một cuộc gọi không nghe họ sẽ không gọi lần thứ hai.

"Alo." Triệu Lộc vừa bắt máy đã nghe giám đốc dự án cuống quýt: "Triệu tổng không ổn rồi, tập đoàn Giản thị thông báo chúng ta không trúng thầu!"

"Cái gì?! Giám đốc Lưu không nói chỉ cần cấp trên ký tên là xong sao?!" Triệu Lộc bật người dậy.

Giám đốc Lưu mà anh ta nhắc đến là người phụ trách đấu thầu của tập đoàn Giản thị, người này quen biết Triệu Lộc nên đã tiết lộ trước thông tin. Người này nói cấp trên đã ký tên, mọi chuyện coi như xong, Tứ Hóa Kiến Trúc trúng thầu gần như chắc chắn. Bên họ đã chuẩn bị hồ sơ nộp lên, coi như đinh đóng cột rồi.

Giám đốc Lưu nói chắc như đinh đóng cột, Triệu Lộc đương nhiên nghĩ phi vụ lớn này đã nằm trong túi mình.

Đây không chỉ là dự án khu vui chơi, chỉ cần hợp tác được với Giản thị, làm tốt khiến họ hài lòng, tương lai còn lo không tiếp tục hợp tác?

Chỉ cần bám được vào con thuyền Giản thị, dù chỉ ngồi trên mái chèo cũng giúp Tứ Hóa Kiến Trúc thăng tiến. Đây là ý nghĩa đặc biệt với công ty họ. Vì vậy Triệu Lộc cực kỳ coi trọng lần đấu thầu này, cuộc họp vừa rồi cũng nhấn mạnh nếu trúng thầu tập đoàn Giản thị, mọi công trình phải làm thật tốt. Kết quả giờ giám đốc dự án báo hợp tác với Giản thị tan thành mây khói.

"Có vẻ Triệu tổng nghe được tin không vui rồi." Giản Chiêm Ngôn giọng điệu bình thản như đang hỏi chuyện phiếm.

Triệu Lộc đột ngột nhìn sang Giản Chiêm Ngôn, nhớ lại lúc nãy anh ta nhắc mình xem điện thoại, sau đó là tin hợp tác đổ bể.

Sắc mặt ông ta đột nhiên biến đổi, Triệu Lộc chợt nhớ lúc nãy nói chuyện, đối phương lơ đễnh nghịch điện thoại như đang nhắn tin!

"Có phải anh phá hỏng hợp đồng giữa tôi và tập đoàn Giản thị?" Triệu Lộc không thể tin nổi.

Ông ta muốn tin đó chỉ là trùng hợp, một gã trẻ tuổi sao có thể chi phối quyết định của tập đoàn Giản thị? Thật là trò cười!

Chắc do ông ta suy nghĩ quẩn, Triệu Lộc lắc đầu, có lẽ do tin xấu quá bất ngờ khiến đầu óc ông ta không tỉnh táo. Nhưng ngay giây phút sau, ông ta lại nghe thấy hai chữ:

"Đúng vậy".

7

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.