TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Chưa đến lúc

Hai năm trước cô vừa mở mắt ra đã ở ngôi làng nhỏ này, cô đơn không một ai thân thích, không một xu dính túi.

Bố Đinh Đại Bàn là trưởng thôn, thấy cô tội nghiệp nên tổ chức dân làng giúp khai hoang hai mẫu đất, lại phái đứa con trai duy nhất Đinh Đại Bàn thường xuyên qua mang đồ.

Năm đó Đinh Đại Bàn bảy tuổi, cô mười sáu, vừa hợp để chơi cùng.

Đồ Yểu mặt dày mày dạn: "Tận hai mẫu lúa mì, nếu dùng liềm gặt thì phải gặt đến ngày tháng năm nào. Bố cho con một cái đi mà!"

110 bị thái độ mặt dày mà cô phô diễn làm tức giận suýt nữa chết máy.

[Không cho!]

Đồ Yểu tiếp tục mặt dày: "Cho đi mà cho đi mà! Hãy nghĩ đến tình cha con hai năm của chúng ta."

110 cười lạnh lùng: [Còn lại hai mươi phần trăm tuổi thọ, gặt nhiều lúa mì làm gì, có mạng gặt không có mạng ăn, gặt cũng lãng phí, đứa con bất hiếu!]

Giọng điệu đúng lý hợp tình của Đồ Yểu đột nhiên im bặt.

Cô sờ trán, thở dài.

Điều này nói không sai, đúng là tuổi thọ của cô chỉ còn lại ngắn ngủi hai mươi phần trăm.

Lúc này, phía trên đỉnh đầu mà người khác không nhìn thấy đang treo một thanh tiến độ màu xanh giống như trong game, đã có từ khi cô xuyên đến.

Nhưng tháng trước, thanh tiến độ vốn đầy ắp đột nhiên giảm mạnh như vách đứng.

Giảm xuống còn hai mươi phần trăm.

Cả thanh vốn sáng lấp lánh giờ đây chỉ còn đáy dưới phát ánh sáng yếu ớt.

Cho đến nay vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.

Cô hỏi hệ thống thì giả chết.

Hỏi lại thì là "chưa đến lúc".

Vì chưa đến lúc, Đồ Yểu lo lắng sốt ruột, rồi không nôn nóng nữa.

Cô gặm nửa miếng thịt hun khói, xoa cái bụng đã ăn lửng dạ, chậm rãi lang thang ở đầu làng.

Còn về máy gặt, không cho thì thôi, cô mặt dày một chút, vẫn phải tìm Đinh Đại Bàn.

...

Nhà Đinh Đại Bàn ở ngay đầu thôn. Trong thôn núi non bao quanh, khắp nơi đều tối đen như mực, nhưng nhà Đinh Đại Bàn đèn đuốc sáng rực.

Một thằng bé béo ú, đen nhẻm, lùn tịt đang rón rén ẩn nấp ở cổng.

Đồ Yểu tản bộ đi qua, thuận chân đá vào mông cậu.

"Làm gì vậy, cổng nhà mình cũng không vào."

Đinh Đại Bàn chỉ cần cảm nhận lực đá này cũng biết là ai đá mình.

Cậu xoa mông, vội kéo người qua.

"Suỵt... Nhỏ tiếng chút, mau xem, trong nhà đang cãi nhau!"

Cãi nhau?

Đồ Yểu hứng thú: "Bố mẹ em lại đánh nhau à?"

Mẹ Đinh Đại Bàn là "người đàn bà đanh đá" nổi tiếng xa gần. Bố cậu nổi tiếng nóng tính. Vợ chồng quanh năm anh đuổi tôi chạy, nhưng sinh được đứa con trai là người ngốc nghếch đáng yêu tuyệt thế, chỉ nhớ ăn không nhớ đòn.

"Lần này không phải."

Cậu bé ngốc nghếch đáng yêu quay đầu, lộ khuôn mặt tròn ngây thơ, bí mật đưa hai ngón tay béo ú.

Giọng cậu trong trẻo nói: "Là hai ngôi sao."

Bắt đầu từ ngày mai thôn bọn họ sẽ quay một show truyền hình thực tế livestream. Bố cậu là trưởng thôn, đặc biệt cống hiến khu nhà cấp bốn này cho các ngôi sao khách mời ở.

Vì những khách mời này, bố cậu còn cố ý dẫn mẹ cậu đi thị trấn mua sắm, dăm ba bữa mới trở về.

Hai người trong nhà mới đến cách đây khoảng nửa tiếng trước, không ngờ vừa gặp mặt đã bắt đầu cãi nhau.

Ngôi sao à...

Đồ Yểu lập tức mất hứng.

Năm xưa khi nguyên chủ làm con chó xum xoe cho cô chủ còn tiện thể xum xoe nịnh bợ cả đống bạn ngôi sao của cô chủ, bưng trà rót nước, làm trâu làm ngựa. Cô nghĩ mà xấu hổ muốn chết.

5

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.