TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15: Tội danh thứ nhất, thân thể yếu đuối

Bên kia bờ ruộng, Mã Trí Viễn đang ôm tay ôm chân đồng thời ra hiệu cho PD mở phát sóng trực tiếp.

Lần ngã thứ hai tối qua trực tiếp làm tay anh ta cũng bị trật khớp, lúc đó phải đeo nẹp.

Vì vậy bây giờ anh ta không chỉ chân khập khiễng, tay cũng phế.

Nhưng miệng vẫn dùng được, anh ta liếc mắt nhìn Đồ Triều Tịch, nhẹ nhàng ném ra một câu: "... Thầy Đồ quý giá quá, tham gia chương trình này thật sự ấm ức cho cậu ta rồi."

Giọng nói không to không nhỏ, vừa hay bị những cư dân mạng mới vào nghe rõ ràng.

Nghe xong cũng không nhịn được mà mỉa mai.

[Tuy Mã Trí Viễn là một lão trà xanh, nhưng câu này nói rất hay, thật sự ấm ức cho đỉnh lưu của chúng ta rồi.]

[Còn không phải sao, đỉnh lưu không chịu được khổ như thế, sao còn đến tham gia chương trình này làm gì.]

[Dĩ nhiên là muốn nổi một lần nữa, trở lại cuộc sống tốt đẹp rồi.]

Một tháng này, Đồ Triều Tịch mang bảy tội lớn, ngoài bắt nạt, tội thứ nhất là "thân thể yếu ớt".

Hai tháng sau Đồ Triều Tịch có một concert hai năm debut, quảng cáo nửa năm, fan đã kỳ vọng tối đa về concert này.

Mà theo mô tả trong nhật ký của cô chủ Cảng Thành đó, Đồ Triều Tịch liên tục vắng mặt trong các buổi tập luyện diễn tập.

Cô ta hỏi lý do vắng mặt từ người quản lý của Đồ Triều Tịch, nhưng được cho biết là Đồ Triều Tịch ngại mệt không muốn đi.

Không chỉ thế, anh còn cắt bỏ nhiều tiết mục hát nhảy mà fan đã mong đợi rất lâu.

Sau khi nổ ra tin này, fan hâm mộ biến mất gần hết chỉ trong một đêm.

[Anh ta sợ là quên mất mình debut thế nào rồi. Nếu không có fan bỏ phiếu, bây giờ anh ta vẫn đang trong nhà hàng bưng bê phục vụ.]

[Chỉ nổi được hai năm đã không coi fan ra gì.]

Đồ Triều Tịch không biết vì một câu nói, cư dân mạng lại chửi anh thừa sống thiếu chết.

Anh bực bội ấn vào dạ dày, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cảm lạnh anh còn chịu được, nhưng đói bụng thì không thể.

Chương trình này quả thực là mất hết lương tâm, thật sự không cho một bữa ăn!

Anh vẫn muốn chửi hai câu nữa, tuy nhiên giây tiếp theo, một cái bánh bao tròn vo béo ú còn bốc hơi nóng xuất hiện.

"Anh trai, ăn không?"

Đồ Triều Tịch: ?

Anh quay đầu nhìn, Đồ Yểu lại mặc một bộ hoa nhí, không biết từ đâu xuất hiện, đang cười hì hì nhìn anh.

Anh ghét bỏ lướt qua một cái. Hôm qua là hoa nhỏ vàng, hôm nay là hoa ngũ sắc rực rỡ, cô nàng ngốc này quả thực quê mùa không có giới hạn.

Nếu không có khuôn mặt này chống đỡ, quả thực xấu phát khóc.

Tầm nhìn hạ xuống, bánh bao trắng nõn tỏa hương thơm cực kỳ quyến rũ nằm trong lòng bàn tay cô.

Bánh bao nhân thịt xá xíu, vừa nhìn chính là thịt ba chỉ ba phần mỡ bảy phần nạc xào qua nửa chín nửa sống được gói trong bột mềm, hấp xong vẫn còn lộ ra ánh dầu.

Đồ Triều Tịch khẽ nuốt nước bọt, giọng điệu cố tình lạnh lùng: "Cô vào từ chỗ nào?"

Không phải ekip chương trình đã dẹp sạch rồi sao, thậm chí những dân làng đó cũng đều đứng xa xa quan sát, xem một lúc không thú vị thì giải tán.

Đồ Yểu nhếch môi, ngoài cười nhưng trong không cười chỉ phía sau.

"Con đường nhỏ bên chân núi."

Chết mất thôi, nếu không phải cô dự kiến được trước, sớm ở đây canh chừng, không thì mạng sống lại suýt thì khó mà giữ được.

Anh cả này của cô thật sự giống như một quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào, trên đầu mang bảy tội lớn, bất cứ lúc nào cũng trên đường bị chửi.

Suýt thì lại làm cho thanh tiến độ của cô xuống một chữ số.

Đồ Triều Tịch liếc mắt nhìn bánh bao, lạnh lùng "ồ" một tiếng.

Bánh bao rất thơm, nhưng anh không ăn.

Anh tuyệt đối không thể ăn bánh bao Đồ Yểu cho.

Ngay từ khi bị đẩy xuống nước ở Cảng Thành, anh đã thề, không bao giờ còn dính líu gì với người em gái này nữa.

Dù bây giờ cô mất trí nhớ, cũng căn bản không thể xóa bỏ ân oán giữa bọn họ!

Đồ Triều Tịch dời mắt, căng mặt: "Cầm đi, tôi không đói."

Anh vừa nói xong thì "ùng ục" một tiếng.

Đồ Triều Tịch: ...

Khuôn mặt tái nhợt lập tức ửng đỏ một chút, anh vội vã che bụng bước nhanh về phía trước.

Đồ Yểu vội vàng bước theo, Đồ Triều Tịch đi nhanh, cô đuổi theo cũng khá vất vả.

[Đồ Triều Tịch có cần giả bộ thế không, một cái bánh bao còn muốn người ta van xin anh ăn? Ngoài ra bánh bao này trông ngon quá.]

[Làm fan của Đồ Triều Tịch thật thảm.]

[Không chịu nổi, ekip chương trình các anh làm người đi, mau nói với em gái đỉnh lưu sập phòng rồi. Tôi không thể thấy em gái xinh đẹp thế này nịnh nọt lấy lòng thế được.]

Đồ Yểu thấy trán lại tỏa ánh sáng xanh, không nhịn được nữa.

Cô chạy nhỏ một hồi, mạnh mẽ kéo Đồ Triều Tịch lại.

Cô kiễng chân, giơ tay, trong lúc Đồ Triều Tịch đang ngây người, trực tiếp nhét bánh bao vào miệng anh.

Đồ Triều Tịch: ...

Người quay phim: ...

Phòng phát sóng trực tiếp: ...

4

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.