TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 14.3: Bọn họ định tìm "cún con nhỏ" cho Tống Đường

Trong bữa cơm hai nhà cùng ăn, cô ta không chỉ phải vượt trội hơn Tống Đường về quà tặng, còn phải khiến Lục Cẩn Ngôn cảm thấy cô ta xinh đẹp hơn.

Tốt nhất là khiến Tống Đường mất mặt trước mọi người.

Như thế, Lục Cẩn Ngôn mới có thể chú ý đến cô ta, nhìn cô ta bằng con mắt khác.

Cô ta nhất định phải tạo ra "phản ứng hóa học tình yêu" với anh!

Tống Đường không hề biết Tống Thanh Yểu đang dốc sức muốn cạnh tranh với mình.

Cô rất nhanh đã tới ngõ nhỏ kia.

Không có lá thư nào trong hòm thư.

Cô đóng nắp lại, đang định quay đi, thì bỗng nghe thấy tiếng hét lớn: "Cứu mạng!"

Cô lập tức chạy tới đầu ngõ, liền thấy hai tên lưu manh cao lớn đang cưỡng ép kéo một cô gái trẻ tóc tết hai bên vào sâu trong ngõ.

Con ngõ này từ lâu đã hoang phế, bên trong vắng tanh không bóng người.

Nếu cô gái kia bị kéo vào sâu trong ngõ, e rằng mọi thứ sẽ không thể vãn hồi!

Tống Đường không phải thánh nữ.

Nhưng chuyện này đυ.ng ngay vào mắt, cô cũng không thể khoanh tay đứng nhìn một cô gái tràn đầy sức sống bị hai tên cặn bã kia hủy hoại.

Miễn là đảm bảo an toàn cho bản thân, cô nhất định phải kéo cô gái đó một tay.

Con ngõ kế bên có hòm thư cũng có buồng điện thoại công cộng.

Cô không dám chậm trễ, lập tức chạy vào gọi báo công an.

Cô vốn định tìm người hỗ trợ.

Nhưng giờ này mọi người đều đi làm, nơi đây lại ít dân cư, cô chẳng tìm được ai giúp.

Trong khi đó, hai tên kia đã lôi cô gái vào tận trong ngõ, còn bắt đầu xé áo quần cô ấy!

Không dám chậm trễ thêm giây nào, cô lập tức nhặt hai viên gạch, lao thẳng vào ngõ!

"Buông tôi ra! Mau thả tôi ra!"

"Cậu tôi là Lục tư lệnh, nếu các người dám đυ.ng vào tôi, ông ấy sẽ không tha đâu!"

"Vậy thì tốt quá, chơi cô xong, tụi này còn có thể làm cháu rể tư lệnh nữa."

"Hu hu…"

Nghe tiếng cười đê tiện của hai tên kia, Lương Thính Tuyết tuyệt vọng không nói nên lời.

Cô ấy khóc gào: "Cậu ơi cứu cháu với! Anh, đại ca, cứu em với… ai cứu em với… hu hu…"

"Rắc rắc!"

Cổ áo bị kéo rách toạc, Lương Thính Tuyết đau đớn nhắm mắt.

Cô ấy tưởng mình sẽ bị làm nhục, không ngờ lại nghe thấy tiếng gạch đập vào đầu người.

Mở choàng mắt, cô ấy thấy Tống Đường, hai tay hai viên gạch, đập mạnh vào sau gáy hai tên lưu manh.

"Khốn kiếp!"

Tống Đường không đập ngất được hai tên đó.

Ngược lại, chúng mắng chửi rồi giật lấy gạch trong tay cô.

Cô không dám đấu lâu, lập tức kéo tay Lương Thính Tuyết, lao vυ"t về phía đầu ngõ như một vận động viên chạy nước rút.

Ban đầu, bị Tống Đường phang gạch, hai tên lưu manh vô cùng tức giận.

Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tuyệt sắc của cô, trong mắt chúng chỉ còn sự thèm thuồng.

Chúng nhanh chóng đuổi theo, không bắt Lương Thính Tuyết nữa mà đồng loạt nhào đến giữ chặt vai Tống Đường.

Tống Đường từng học tán thủ ở kiếp trước, đương nhiên không ngồi chờ chết.

Cô tung một cú đá thẳng vào hạ bộ một tên.

Tên đó đau đớn rú lên, giơ chân đá mạnh vào lưng cô.

Cú đá quá hiểm, cô không đứng vững, ngã sõng soài xuống đất.

Hai tên cặn bã cười nham hiểm bước tới, cô hốt hoảng muốn đứng dậy kéo theo Lương Thính Tuyết chạy tiếp.

Vừa mới gượng đứng, hai tên đã lại ấn chặt vai cô.

Cô tưởng quần áo mình sẽ bị xé toạc trong tích tắc, ai ngờ, hai tên đó đột ngột bị đá bay ra xa.

Cô theo phản xạ quay đầu lại, liền đâm sầm vào một vòng ngực cứng rắn, nóng rực!

3

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.