TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 14.2: Bọn họ định tìm "cún con nhỏ" cho Tống Đường

Bà ấy và chồng tình cảm sâu đậm, chẳng giấu nhau điều gì, liền nói thẳng nỗi nghi ngờ trong lòng: "Lão Lục, ông thấy Yểu Yểu thật sự không nhìn thấy ai đẩy mình sao?"

"Sao tôi cứ cảm thấy, tối nay là cô ta và Tống Nam Tinh cố tình hãm hại Đường Đường?"

Lục Thủ Cương cũng luôn thấy Tống Thanh Yểu tâm cơ nặng.

Nhưng không có chứng cứ xác thực, ông ấy cũng không tiện kết luận bừa.

Suy nghĩ một lúc, ông ấy mới nói: "Dù sao, con bé Yểu Yểu đó nghĩ nhiều quá, còn hơi cực đoan."

Nghĩ đến cảnh Tống Thanh Yểu quỳ gối tát mình bôm bốp, Lâm Hà cũng thấy cô ta quá khích.

Bà ấy rùng mình nổi hết da gà: "Cũng may tôi tình cờ đang dạy bài cho Đường Đường, nếu không con bé thật sự bị oan uổng rồi!"

Lục Thủ Cương gật đầu.

Chẳng qua ông ấy nghĩ, chuyện Tống Đường mời Lâm Hà đến dạy bài, không phải tình cờ mà là cố tình bày cục phá thế.

Người vì tự vệ mà dùng chút thủ đoạn, miễn không hại người, thì chẳng có gì sai.

Ông ấy không cho rằng Tống Đường tâm cơ, ngược lại càng thêm phần thưởng thức.

Lâm Hà tiếp tục nói: "Con bé Đường Đường thật thông minh."

"Nó chẳng học hành bao nhiêu, vậy mà tôi giảng bài cấp ba, nó vẫn biết vận dụng kiến thức, sau đó còn khiến tôi theo không kịp nữa cơ."

"Người ta cứ khen con nhà mình học giỏi, nếu Đường Đường mà học cùng tụi nhỏ, chưa biết ai giành được hạng nhất đâu!"

"Thật sao?"

Lục Thủ Cương còn tưởng Tống Đường hỏi bài tiểu học, không ngờ lại là đề cấp ba mà cô cũng làm được.

Thấy Lâm Hà gật đầu chắc nịch, Lục Thủ Cương bỗng cảm thấy, Tống Đường rất hợp với thằng ba nhà mình.

Thằng ba vui vẻ lạc quan, không lo nghĩ. Tống Đường dũng cảm cơ trí, lại cùng tuổi. Đúng là một cặp trời sinh!

Ông ấy nghĩ thế, không nhịn được nói ra suy nghĩ với vợ.

Lâm Hà thở dài, thật lòng nói: "Thực ra tôi thấy Đường Đường với Tiểu Ngôn nhà mình hợp hơn. Nhưng Tiểu Ngôn nó ngốc nghếch, tôi đành tác hợp Đường Đường với Tiểu Du vậy."

"Tiểu Du nhà mình vừa mới tốt nghiệp cấp ba, giờ đang rảnh, tôi định bảo nó dạy bài cho Đường Đường."

"Qua lại vài lần, chắc chắn hai đứa sẽ nảy sinh tình cảm…"

Trời càng về khuya, Lâm Hà nói càng hào hứng, hận không thể bắt Đường Đường về làm con dâu nhà họ Lục ngay trong đêm…

***

Tống Đường không muốn người xung quanh biết chuyện mình viết tiểu thuyết võ hiệp.

Cô cũng không dám để Lục Cẩn Ngôn biết, người viết thư cho anh với bút danh Đường Tống chính là cô.

Thế nên dù là gửi bản thảo cho tòa soạn hay thư cho Lục Cẩn Ngôn, địa chỉ cô để lại đều không phải quân khu đại viện mà là một ngõ nhỏ vắng vẻ.

Cô đã quen mỗi ngày đều ghé hòm thư bên đó xem có thư gửi cho mình không.

Sáng nay ăn sáng xong, cô lại đến đó.

"Phì phì phì! Con hồ ly tinh! Mùi hồ ly nồng nặc!"

Tống Nam Tinh vừa bị Tống Tòng Nhung mắng te tua, sợ bị đuổi khỏi nhà họ Tống, không dám công khai gây sự với Tống Đường.

Nhưng vừa thấy cô rời khỏi cổng, liền nhổ nước bọt mắng chửi vào khoảng sân trống.

Tống Thanh Yểu không để ý đến cơn giận của Tống Nam Tinh, đầu óc cô ta giờ chỉ nghĩ làm sao lấy lòng được Lâm Hà.

Sinh nhật của Lâm Hà sắp đến rồi.

Tối đó chắc chắn Lục Cẩn Ngôn sẽ về nhà.

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.