TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Thế giới 1 - Chương 6: Chị gái là bạch liên hoa

Nhưng mà…

Cả một tờ đề thi, cô có thể điền được một phần ba đã là giỏi lắm rồi, hai phần ba còn lại, Thu Yểu chỉ có thể cùng tờ giấy thi hai mắt nhìn nhau trân trối.

"Cậu cũng không biết làm à?" Bạn cùng bàn Lý Kiều là một cô bạn hay mè nheo, và tất nhiên cũng là một học sinh yếu. Khu vực quanh chỗ nguyên chủ ngồi chính là một liên minh học sinh yếu, ai nấy học hành đều chẳng ra gì.

Lý Kiều vốn còn định xem Thu Yểu có biết làm không để mình tiện thể chép vài câu. Vì đây là bài kiểm tra nhanh tại lớp, giáo viên không chấm điểm, cũng không trông coi nghiêm ngặt, xem như một bài tự đánh giá trình độ của học sinh trong thời gian gần nhất. Ai muốn học thì tự giác nghiêm túc làm bài, ai không muốn học thì lúc thì giở sách, lúc thì lật vở bài tập, giáo viên nhiều nhất cũng chỉ liếc nhìn một cái lạnh lùng chứ không nói nhiều. Lên phòng thi thật, làm gì có chuyện cho các người giở tài liệu? Những lời này, các thầy cô đã nói đi nói lại không biết bao nhiêu lần, sớm đã mệt rồi. Đối với loại bài kiểm tra tại lớp này, thầy cô cũng chẳng buồn mở miệng nhắc nhở nữa.

"Ừm." Nghe giọng nói lí nhí của Lý Kiều, Thu Yểu thì thầm đáp lại.

Lý Kiều khẽ rêи ɾỉ vài tiếng, lại rụt người về, sau đó dịch dịch chồng sách trên bàn, che đi cái đầu nhỏ đang làm chuyện xấu của mình. Thật ra đây cũng chỉ là tự lừa mình dối người. Thầy giáo đứng trên bục giảng có thể bao quát toàn bộ lớp học, một chồng sách nhỏ sao có thể che được gì.

Thu Yểu chỉ dùng một tiết học để làm qua loa bài kiểm tra. Thực ra, chút kiến thức ít ỏi mà cô biết cũng đều là nhờ ký ức của nguyên chủ.

Sang tiết thứ hai, Thu Yểu đã bắt đầu giở sách ra xem. Tuy không có kiến thức nền tảng, rất nhiều thứ xem không hiểu lắm, nhưng có một số nội dung không liên quan nhiều đến kiến thức cơ bản thì Thu Yểu tiếp thu cũng không tệ. Thần thức của Thu Yểu mạnh mẽ, năng lực tư duy logic cũng tốt, nên đối với những thứ này, cô lĩnh ngộ rất nhanh.

Trong tiết thứ hai, số người bắt đầu đọc sách không hề ít. Các học sinh giỏi sau khi làm xong bài kiểm tra có thể sẽ đọc thêm sách, hoặc làm thêm các bài tập khác. Các loại sách luyện thi nổi tiếng đều là bạn tốt của sĩ tử lớp mười hai. Ngay cả một học sinh yếu như nguyên chủ, trên giá sách cũng có vài bộ.

Khi làm bài kiểm tra, Thu Yểu cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, dường như còn chậm hơn cả những năm tháng tu tiên dài đằng đẵng của cô. Nhưng đến khi thực sự bắt đầu đọc sách, cô lại thấy thời gian trôi rất nhanh. Chỉ vèo một cái đã đến giờ tan học buổi trưa.

"Tiết sau chúng ta sẽ chữa bài kiểm tra. Các em đã là học sinh cuối cấp rồi, cũng không cần tôi phải nói thêm gì nhiều..." Thầy giáo dạy Toán tuy không phải là giáo viên chủ nhiệm, nhưng lúc này vẫn tỏ ra vô cùng có trách nhiệm.

Miệng thì nói không muốn nhiều lời, nhưng thầy vẫn theo bản năng mà dặn dò không ít.

Các học sinh dù có sốt ruột cũng vô ích, bởi vì thầy chưa nói tan học thì họ vẫn chưa được đi. Nhìn học sinh các lớp khác đã ba chân bốn cẳng chạy về phía nhà ăn, các bạn trong lớp nóng lòng như lửa đốt, ánh mắt ai nấy đều ánh lên niềm khao khát bữa trưa.

May mà thầy giáo dạy Toán cũng biết đã đến giờ ăn trưa, làm mất quá nhiều thời gian của cả lớp cũng không tốt. Thời gian của học sinh cuối cấp vốn dĩ đã eo hẹp, mình mà cứ câu giờ thế này, học sinh xuống nhà ăn không biết còn phải xếp hàng đến đâu nữa.

Khi thầy giáo dạy Toán ôm giáo án rời khỏi lớp, những học sinh vốn đã không thể ngồi yên liền lao ra ngoài như tên bắn khỏi cung, vèo một cái chỉ thiếu điều bay lên tại chỗ.

Thu Yểu thì không vội, thời gian ăn trưa còn khá dài. Từ mười một giờ rưỡi đến mười hai giờ hai mươi, gần một tiếng đồng hồ. Một số học sinh cảm thấy đồ ăn ở nhà ăn không hợp khẩu vị thì có thể ra ngoài trường ăn cho đỡ ngán. Nhưng đa số học sinh vẫn theo nguyên tắc tiện lợi, có thể giải quyết ở nhà ăn thì sẽ không chạy ra ngoài.

Ý định ban đầu của Thu Yểu là đợi đến chiều tối sẽ ra ngoài mua một ít sách về nhà. Nhưng nghĩ lại, Triệu Tuyết Như hôm nay bị cô chọc tức, có lẽ về nhà lại muốn nói xấu cô. Thu Yểu tuy không sợ, cũng chẳng hoảng. Nhưng cô cũng lười đối phó với những chuyện này. Đã vậy thì mọi người cùng về nhà, Triệu Tuyết Như dám mách lẻo, Thu Yểu liền dám đáp trả thẳng mặt cô ta.

Hơn nữa, Thu Yểu đã lên kế hoạch dọn ra khỏi nhà họ Viên. Vốn dĩ cô đến đây là để nương nhờ, và lý do trước đó là vì chưa đủ tuổi thành niên nên cần một người giám hộ. Qua năm mới, sau sinh nhật, nguyên chủ đã mười chín tuổi, tức là đã tròn mười tám tuổi một năm, có thể độc lập và không cần đến người mẹ ruột giả tạo như hoa nhựa là bà Triệu nữa.

Khi cha nguyên chủ gặp tai nạn xe cộ qua đời, ông có để lại một ít tiền bồi thường. Bà Triệu dù sao cũng là Viên phu nhân nhà hào môn, có lẽ nào lại để ý đến một hai trăm nghìn tệ của nguyên chủ.

Ngoài số tiền đó ra, nguyên chủ còn có một căn nhà đứng tên mình, trước đây là của cha cô, sau khi ông qua đời, nguyên chủ đã làm thủ tục sang tên. Căn nhà không lớn lắm, khoảng hơn bảy mươi mét vuông, hơi xa trường một chút, nhưng có tuyến xe buýt đi thẳng, mất khoảng nửa tiếng di chuyển.

Mình vừa có nhà vừa có tiền, tuổi cũng đã đủ, thật sự không cần phải ngày ngày ở nhà họ Viên chịu đựng sự khinh miệt. Nguyên chủ muốn sống tự do tự tại hơn một chút, vậy thì dọn ra khỏi nhà họ Viên chính là bước đầu tiên.

Còn về tên nam chính đó... Nguyên chủ muốn cứu, vậy thì cứu thôi. Nhưng cứu như thế nào thì phải xem tâm trạng của Thu Yểu.

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.