TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Thế giới 1 - Chương 16: Chị dâu trưởng cực phẩm

Hiện tại, việc chăn nuôi gia cầm không còn bị hạn chế, nhà họ Ngụy cũng nuôi được hơn chục con gà. Tuy trời nóng nhưng gà vẫn có nhiều thứ để ăn nên đẻ trứng rất sai. Xuân Miên mỗi ngày ăn một quả mà nhà vẫn còn dư. Bà Ngụy cũng biết, đồ tốt đều dành cho Xuân Miên ăn, những người khác trong nhà dù miệng không nói nhưng trong lòng cũng sẽ thắc mắc. Vì vậy, cứ cách hai ngày, số trứng gà tích cóp được lại biến thành một đĩa thức ăn trên bàn cơm, khi thì xào hẹ, khi thì xào hành.

Trình độ sống bây giờ đã được nâng cao không ít. Nhà họ Ngụy ngoài việc làm ruộng, ông Ngụy còn có tay nghề thợ mộc. Tủ quần áo trong nhà, kể cả những họa tiết xinh đẹp trên đó, đều do một tay ông hoàn thành. Hai chiếc tủ quần áo lộng lẫy khi Ngụy Thục Mai xuất giá cũng là do ông Ngụy đóng. Nhờ có tay nghề này mà điều kiện nhà họ Ngụy trong thôn thuộc hàng khá giả. Cũng vì thế mà gia đình mới có thể hào phóng chu cấp cho con gái, chỉ sợ cô sống không sung túc.

Bây giờ đang là mùa vụ bận rộn nên bữa trưa được chuẩn bị rất tươm tất. Một đĩa cà tím rưới sốt tỏi, một đĩa thịt khô xào rau xanh, một đĩa trứng gà xào hẹ, một bát dưa chuột đập, cộng thêm một tô lớn cà chua trộn đường. Đúng là một tô lớn thật, vì mùa hè nóng nực, mọi người đều không có cảm giác thèm ăn nên bà Ngụy cố ý trộn nhiều một chút. Vị chua chua ngọt ngọt vừa giúp giải nhiệt lại vừa khai vị. Đương nhiên, lúc rắc đường, tim bà Ngụy đau như cắt. Thời buổi này, đường vẫn còn là thứ đắt đỏ.

Chỉ là bây giờ đang là lúc đồng áng bận rộn nhất. Muốn chăm sóc hoa màu cho tốt để bán được nhiều tiền hơn thì phải bỏ ra chút vốn để bồi bổ sức khỏe cho cả nhà. Vì vậy, có xót của đến mấy cũng phải làm.

"Em cả, ăn nhiều vào, bồi bổ cho lại sức mới là chuyện quan trọng. Thuốc men cũng không cần hái vội, cứ từ từ thôi." Ngụy Khải Phong cảm thấy có lẽ Xuân Miên đang phải chịu áp lực quá lớn vì chuyện ly hôn về nhà mẹ đẻ. Thân là anh cả, anh tự nhiên thấy xót em, nên trước bữa ăn đã cố ý dặn dò vài câu.

Hách Nguyệt ngồi bên cạnh cũng dịu dàng cười nói: "Đúng đấy em ạ, em phải biết quý trọng thân thể mình."

Ngụy Khải Phong và Hách Nguyệt đều là giáo viên tiểu học trong thôn. Hai người cũng nhờ vậy mà quen biết nhau, sau đó nhờ người mai mối vun vào là thành vợ thành chồng. Hiện tại trường tiểu học đang nghỉ hè nên cả hai đều về nhà phụ giúp.

"Em biết rồi, cảm ơn anh, cảm ơn chị dâu." Xuân Miên mím môi, có phần ngượng ngùng lên tiếng.

Thật ra trong lòng cô không hề có chút rung động nào. Cô chưa bao giờ cảm nhận được tình thân từ những người ruột thịt, vì vậy đối với sự quan tâm của Ngụy Khải Phong và Hách Nguyệt, cô cảm thấy rất xa lạ, thậm chí là hoài nghi. Trước đây, những người thân khi nhìn thấy cô, hoặc là so bì, hoặc là chửi rủa, hoặc là muốn bòn rút giá trị từ cô. Sự quan tâm chân thành như thế này, Xuân Miên chưa từng có được.

Vì chưa từng có nên trong lòng cô có chút bối rối. Chỉ là cô vốn luôn rất bình tĩnh, sẽ không bao giờ để lộ những cảm xúc này ra ngoài. Cả nhà ngồi quây quần ăn bữa trưa một cách ngon lành.

Bà Ngụy vẫn luôn để mắt tới, không cho Xuân Miên ăn đồ nguội. Tuy chỉ là ở cữ non, trong thôn có thể không quá chú trọng, nhưng dù sao cũng là con gái mình, bà vẫn thấy xót. Dù bây giờ sức khỏe Xuân Miên đã hồi phục không tồi, nhưng trong mắt bà Ngụy, cô vẫn chưa hết cữ. Đυ.ng phải đồ lạnh lỡ để lại bệnh thì sau này hối hận cũng đã muộn. Xuân Miên cũng nghe lời không ăn những món đó.

Ăn cơm xong, Ngụy Thục Hương đã nhanh nhẹn đi phụ giúp dọn dẹp. Xuân Miên nhìn theo bóng lưng cô bé, lòng hơi thất thần. Cô bé này luôn đối xử rất tốt với Ngụy Thục Mai, kể cả sau khi chị gái lấy chồng, cô vẫn thường xuyên sang thăm và mang đồ cho chị. Sau này, cô bé lấy được chồng tốt, gia đình nhà chồng điều kiện khá giả, lại rất cưng chiều cô, nên cô mới có điều kiện để chu cấp thêm cho người chị cả này.

Chỉ là, những thứ tốt đẹp đó, có bao nhiêu thật sự vào được bụng Ngụy Thục Mai, có bao nhiêu thật sự được mặc trên người cô ấy, e rằng chỉ có nhà họ Cao mới là người rõ nhất. Một cô bé tốt như vậy, cứ thế bị mai một thì thật đáng tiếc. Tuy sau này cô bé sẽ có một cuộc sống tốt, nhưng đọc thêm chút sách cũng không có hại gì. Chỉ là Xuân Miên hiện vẫn còn phải dựa vào nhà mẹ đẻ, không có tiếng nói, dù có ý tưởng cũng phải chờ đợi.

---

Thời gian tiếp theo, cứ cách vài ngày Xuân Miên lại lên núi hái một ít thảo dược về trồng ở sân sau. Bà Ngụy vì muốn làm con gái vui lòng nên gần như đã cuốc sạch cả vườn rau, chỉ hận không thể dành ra tất cả chỗ trống cho Xuân Miên trồng thảo dược. Cũng vì chuyện này mà mấy ngày gần đây, nhà suýt chút nữa không có rau tươi để ăn. May mà hàng xóm đều là chị em dâu, dù thỉnh thoảng có xích mích nhỏ, nhưng sang xin ít rau thì vẫn không thành vấn đề.

Xuân Miên ngoài việc đi hái thuốc còn bắt đầu chuẩn bị cho việc ủ rượu. Mà bước quan trọng nhất trong việc ủ rượu chính là chế khúc, nói đơn giản là nuôi cấy loại nấm men đặc biệt.

Điểm này đối với Xuân Miên cũng không khó. Dù sao một đứa con bị gia tộc ruồng bỏ muốn sinh tồn trên hành tinh 79 lạc hậu, những kỹ năng sinh tồn là không thể thiếu. Các loại thực phẩm, rượu và cả dược phẩm của Tinh Tế đều đã bị Xuân Miên phân tách ra, sau đó lần lượt phá giải công thức và phương pháp chế tạo của chúng. Như vậy thì cô không cần phải nhập hàng từ các hành tinh trung tâm hay các hành tinh phát triển nữa, mà có thể tự mình tạo ra, từ đó thu lợi.

5

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.