TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Tô Lạc vội vàng bò trở về, nhanh chóng nhập diễn mà ngẩng đầu mỉm cười ngượng ngùng với Trần Lăng Phong: “Em cảm giác như gần đây tâm trạng của anh không được tốt lắm... Chỉ cần có thể khiến anh vui, thì muốn em làm gì cũng được.”

Trần Lăng Phong: “...”

Anh im lặng một lát, sau đó cúi đầu.

Tô Lạc lại cúi đầu sớm hơn anh ta một chút, vùi mặt vào trong lòng anh ta, thấp giọng nói: “Trông anh có vẻ rất mệt, chúng ta ngủ sớm chút đi.”

Trần Lăng Phong im lặng một hồi, sau đó vươn tay ôm chầm lấy người bên cạnh, thấp giọng “Ừm” một tiếng.

Anh thích ngủ cùng người khác, bởi vì cảm giác như vậy rất ấm áp. Hệt như giờ khắc này, anh cảm thấy cả người vô cùng ấm áp, cực kỳ thoải mái.

Thật ra gần đây anh đã định chia tay Thẩm Tĩnh rồi.

Lý do sao? Vì chơi chán rồi!

Nhưng nếu như cô vẫn luôn ngoan ngoãn giống như hôm nay, thì cũng không phải là không thể kéo dài thêm một đoạn thời gian.

Trong lúc nghĩ như vậy, khung hảo cảm trên đầu anh rục rịch, con số trong đó cũng từ 41 biến thành... 45 điểm.

Tô Lạc giao cơ thể lại cho ủy trị, còn mình thì về trong không gian trắng tinh kia.

Cô mới không thèm ngủ cùng một tên đàn ông xa lạ đâu!

Những ngày kế tiếp, Tô Lạc rất tuân thủ “hứa hẹn” của mình. Phàm là những ngày Trần Lăng Phong tới, cô đều sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm.

Dưới tình huống như vậy, từ lúc mối quan hệ này bắt đầu, Thẩm Tĩnh vẫn luôn là người quyết định hôm nay ăn gì, Trần Lăng Phong chỉ biết nghe theo. Nhưng dần dần, Trần Lăng Phong cũng bắt đầu có ý kiến riêng, chẳng hạn như:

“Món sườn hôm nay làm không tệ, ngày mai anh muốn ăn tiếp.”

“Đậu hủ này non quá, không thích.”

“Canh hôm nay ăn được, nhưng mà có hơi nhạt...”

Tô Lạc giống hệt như một đầu bếp đang hầu hạ cậu chủ, dựa theo ý kiến của anh mà từng chút một điều chỉnh lại hương vị đồ ăn.

Dù sao cô cũng đã chăm sóc em trai nhiều năm rồi, nên rất am hiểu chuyện này.

Trong bất tri bất giác, tần suất Trần Lăng Phong tới đây cũng chuyển từ mấy ngày một lần, thành mỗi ngày đều tới. Trước giờ anh luôn là người tùy ý, cho nên không hề cảm thấy có gì đó không đúng, thẳng đến khi...

Vào một đêm muốn thân mật, tiểu tình nhân ngượng ngùng cúi đầu nói với anh: “Hôm nay em không tiện...”

Mãi đến lúc này anh mới chậm chạp nhận ra, lẽ ra khoảng thời gian này anh nên ở bên những tình nhân khác. Huống hồ anh cũng đã thất hứa với đám bạn ăn chơi không biết bao nhiêu lần rồi.

Như vậy có nghĩa là gì?

Anh giật mình đứng sững tại chỗ.

Đúng vào lúc này, đám bạn bè ăn chơi lại gửi tin hẹn gặp. Lần này anh chọn chấp nhận.

Lúc chuẩn bị đi, anh bắt gặp vẻ mặt có chút thất vọng xen lẫn mất mát của tiểu tình nhân Thẩm Tĩnh, nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm áo khoác tây trang lên, quay người rời đi.

Tô Lạc đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng của Trần Lăng Phong.

Cô không có giữ lại.

Con số trên đỉnh đầu anh ta đã liên tục giữ nguyên 59 điểm trong mấy ngày rồi.

Đây là một con số quan trọng, một khi lên tới 60, có nghĩa là anh ta đã có du͙© vọиɠ muốn tìm hiểu thêm về “Thẩm Tĩnh”, chứ không còn xem cô như một “món đồ chơi” để tìm kiếm niềm vui nữa.

Nhưng mà, lòng chàng như thiết.

Vậy thì phải làm sao đây?

6

0

2 tháng trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.