TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Quyển 1 - Chương 16

Cậu ta cho rằng nếu Thượng Thời và Đậu Văn Ngọc ngủ với nhau thì chắc chắn phải dùng bao.

Đậu Văn Ngọc là một thiếu gia đỏng đảnh, nếu không dùng bao thì sau đó còn phải đi rửa, rửa không sạch thì khó chịu. Chắc chắn Đậu Văn Ngọc không muốn thế.

Thượng Thời hờ hững ngước mắt nhìn Từ Khang Bình. Anh không nghĩ rằng việc bàn luận chuyện này trong bữa ăn là một ý hay.

Anh dùng khăn giấy lau nhẹ đôi môi mỏng vốn nhợt nhạt, nay thêm một chút sắc đỏ quyến rũ: “Không hẳn là để ý, nhưng tôi sẽ thấy bẩn.”

Nếu lời này được nói ra từ miệng người khác thì nhất định Từ Khang Bình sẽ không tin. Cậu ta cho rằng đối phương đang nói dối.

Nhưng Thượng Thời lại tỏ ra quá đỗi bình thản, khiến nhất thời cậu ta không biết đường nào mà lần.

Cậu ta càng không muốn tin trên đời này lại có một người chồng "rộng lượng" đến thế, có thể ngồi cùng bàn ăn sáng với người tình của chồng mình, mà bữa sáng đó lại còn do chính tay mình làm.

Chính Từ Khang Bình cũng không nhận ra sự bất thường trong suy nghĩ của mình. Thượng Thời đã nói cậu ta bẩn mà cậu ta vẫn còn lo lắng không biết Thượng Thời có ghen hay không.

Đây cũng coi như là nhiệm vụ mà Đậu Văn Ngọc giao cho cậu ta. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, nếu không phải cùng một giuộc, cậu ta và Đậu Văn Ngọc đã chẳng chơi với nhau. Vì vậy, cậu ta biết rõ Đậu Văn Ngọc muốn gì.

Từ Khang Bình giả vờ lơ đãng lấy điện thoại ra, vừa nhắn lại lời của Thượng Thời cho Đậu Văn Ngọc, vừa thêm mắm dặm muối kể lại chuyện hôm qua giữa cậu ta và Đậu Văn Ngọc.

Nhìn vẻ mặt sinh động như thật của cậu ta, nếu mà quay video, chắc chắn cậu ta sẽ gửi ngay cho Thượng Thời xem, để cậu tin rằng cậu ta thật sự có gì đó với Đậu Văn Ngọc.

“Văn Ngọc nói cậu ấy thích thô bạo một chút...”

“Muốn ăn mứt trái cây không? Vị blueberry, sắp hết hạn rồi. Văn Ngọc không thích ăn, cậu ăn đi.”

“Được, cảm ơn.”

Từ Khang Bình nhận lấy hộp mứt trái cây từ tay Thượng Thời theo phản xạ, còn không quên liếc nhìn đôi tay được chăm sóc kỹ lưỡng, mịn màng, ửng hồng nhàn nhạt của anh.

Sau đó cậu ta mới nhận ra có gì đó không ổn. Vì sao Đậu Văn Ngọc không thích ăn mà lại đưa cho cậu ta? Cứ như cậu ta là người dọn dẹp tàn dư cho Đậu Văn Ngọc vậy.

Gương mặt Thượng Thời trông không có vẻ từng trải, nhưng mỗi cử chỉ, hành động của anh đều mang đến cho Từ Khang Bình một cảm giác áp bức khó tả, khiến cậu ta không dám hành động tự nhiên trước mặt anh, cứ như đang đối diện với trưởng bối trong nhà, khiến cậu ta vô cùng gượng gạo.

“Bộ đồ ăn này cũng là của Văn Ngọc. Trong nhà không có bộ nào khác, tạm thời cậu cứ dùng tạm của cậu ấy đi.” Tuy Thượng Thời không có thói quen sạch sẽ quá mức nhưng Từ Khang Bình là người do Đậu Văn Ngọc đưa tới nên anh phải "chịu trách nhiệm" đến cùng.

Từ Khang Bình dùng xong bữa sáng trong một bầu không khí vô cùng quỷ dị. Tay nghề của Thượng Thời cũng bình thường, những món anh làm chỉ dừng ở mức ăn được. Nhưng Từ Khang Bình vẫn ăn khá nhiều.

Điều cậu ta mong chờ là Thượng Thời nổi trận lôi đình đã không xảy ra. Anh chỉ hỏi cậu ta và Đậu Văn Ngọc có dùng bao không, mà điểm xuất phát vẫn là vì cậu ta.

Từ Khang Bình có chút hờn dỗi. Cố tình Thượng Thời lại tỏ ra không hề để tâm. Chẳng lẽ Thượng Thời sợ so đo nhiều quá thì Đậu Văn Ngọc sẽ ly hôn với anh sao?

12

0

2 tháng trước

2 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.