TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Trọng Sinh: Tôi Là Nữ Vương Công Nghệ (29)

Nhưng nghĩ tới sắc mặt thầy Trần...

“Thôi thôi,”

Cô lại rút lui: “Thi đại học xong rồi về tính sổ một thể vậy.”

...

Sở tướng quân miệng thì hứa hẹn “sau này phát đạt” nói mòn cả miệng, nhưng thật ra, chỉ cần là học sinh như cô, đã là niềm tự hào lớn nhất của các thầy cô rồi.

Không cần đợi cô thành danh, thầy Trần bây giờ đã thấy mãn nguyện lắm rồi.

Kết quả kỳ thi thử lần 3 đã có...

Sở Hà, vẫn như mọi khi, đứng đầu toàn khối!

Tổng điểm 750, cô thi được 741 điểm.

Điểm trừ duy nhất... là ở môn Ngữ văn.

“Con bé này ấy mà...”

Thầy Trần còn giả bộ thở dài trong phòng giáo viên: “Hồi trước làm gì có chuyện bị trừ điểm nhiều thế ở bài văn... cái phần đọc hiểu này chắc do bất cẩn ghi sai rồi...”

Ông lầm bầm than thở, khiến mấy thầy cô chủ nhiệm lớp khác tức đỏ mặt ...

Nhưng biết sao được, lớp mình không có học sinh kiểu đó thì chỉ biết nuốt giấm mà nhìn thôi!

741 điểm!

Chuẩn ứng viên thủ khoa quốc gia!

Ghen tỵ muốn nổ mắt!

...

Sau kỳ thi thử, thời gian trôi như tên bắn.

Con số trên bảng đếm ngược ngày một nhỏ đi, ngày thi đại học cũng ngày càng gần hơn.

Không khí trong lớp cũng càng lúc càng căng thẳng.

Cao Điềm Điềm và nhóm 4 người đã bắt đầu liều mạng ôn thi, còn lập hẳn một group nhỏ, đêm nào cũng check-in học tới 12 giờ khuya, ai không học xong là cún con!

Sở Hà thì chỉ lườm họ một cái: “Tự cảm nhận đi.”

Rồi còn ngồi tán gẫu với người khác: “Lũ này còn đòi tôi mở lớp phụ đạo ấy hả? Tự mình còn chưa được 650 điểm mà đòi dạy người ta? Lỡ học sinh còn ngu hơn bọn này thì tôi tức chết mất!”

Nhìn cái kiểu nói như thể đã có một nhóm học sinh gà mờ đang chờ được dạy ấy ...

Thật sự chẳng giống lời người nói ra là người.

4 người kia trung bình mới có 629 điểm, mà từ kỳ thi thử thứ 2 tới giờ mới bao lâu đâu?

Còn mơ mộng nhảy vọt hai ba chục điểm trước kỳ thi thật?

Thầy Trần thì vui đến muốn bay lên trời, nhìn cô học trò vẫn khiến người ta phát điên!

Khinh!

...

Rồi ngày mong chờ ấy cũng đến.

Kỳ thi đại học đã tới.

Ngày 4 tháng 6, thầy Trần ôm một xấp giấy báo danh đến lớp, định dặn dò lần cuối rồi cho cả lớp nghỉ.

Dù sao ai cũng học đến mức đầu bốc khói, cũng nên thả lỏng một chút, tiện thể đi xem phòng thi.

“Tuyệt đối tuyệt đối đừng quên mang giấy báo thi với CMND nhé. Tôi nhắc lại lần nữa, bút chì tô đáp án nhất định phải mua loại chuẩn ở nhà sách...”

Mà Sở Hà thì hồi hộp không chịu nổi.

Không uổng công cô chờ đợi suốt thời gian qua.

Hôm qua, nửa đêm lén trèo tường đi net tra thông tin, cô vui mừng phát hiện: "Nồi vàng" đầu tiên sắp tới tay rồi!!!

Hai tên tội phạm gà mờ đó, sau nửa tháng rề rà, cuối cùng cũng ra tay!

Sở Hà: Không ai được cản trở chuyện kiếm tiền của chị đây!

Nói thật lòng thì, để kiếm được 2 triệu kia, Sở Hà đúng là cũng dốc không ít tâm sức.

Dạo gần đây, mỗi tối cô đều lén lút ra ngoài lên mạng, ban ngày lại quay về lớp ngủ gật, khiến thầy Trần áp lực tăng vọt, tóc trên đầu ngày càng ít, rụng rõ rệt đến mức có thể thấy bằng mắt thường.

Sáng sớm ngủ dậy, ông còn không quên tự kiểm điểm...

Năm nay làm sao vậy chứ?

Làm thầy giáo thì nên tránh mê tín, nhưng ông vẫn cảm thấy mình đen đủi, rảnh được chút liền tranh thủ sáng sớm đến ngôi chùa nổi tiếng ở thành phố Thiên Thủy để cầu phúc.

Ra khỏi chùa, ông xoa cái trán lạnh toát rồi ngẩng đầu nhìn trời nắng chang chang, lúc này mới yên lòng lại.

Quả nhiên vẫn phải đi lễ bái.

Không thì, suốt năm nhất năm hai trôi qua yên bình như vậy, sao đến năm ba, giai đoạn then chốt, lại bắt đầu xảy ra chuyện?

Trong lớp đã thiếu mất bốn học sinh, nếu hạt giống thủ khoa mà cũng gặp vấn đề, thì ông thật sự phải ra sông Thiên Thủy khóc rồi.

Không biết có phải nhờ mê tín mà thêm can đảm không, qua một tuần quan sát kỹ càng hơn, cuối cùng thầy Trần phát hiện...

Sở Hà đứa nhỏ này, không có vấn đề gì cả!

Chỉ là ngủ ngày thôi mà.

Chắc là vì mấy năm trước gồng quá dữ, sắp thi rồi nên mới tự nới lỏng cho bản thân một chút.

Hơn nữa dù ngủ, thì dù là kiểm tra đột xuất hay bài tập kiểm tra hàng ngày, điểm số vẫn không có vấn đề gì, vẫn vững như bàn thạch.

Thầy Trần cuối cùng cũng được ngủ yên mấy đêm rồi.

Mà Sở Hà thì toàn tâm toàn ý chỉ nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền, là một người phụ nữ không có trái tim, khi còn chưa phát tài, cô nào có tinh thần quan tâm tới ông thầy chủ nhiệm đầu trọc già nua đáng thương của mình chứ?

Aizz...

Thật tội cho những cái đầu hói trên đời...

...

Sở Hà thật ra cũng không cố tình kéo dài phi vụ lần này đến tận bây giờ...

Chủ yếu là do “An Tiểu Tuyết” và “Triệu An” hai người này, mấy năm trước cũng có gây chuyện đấy, nhưng chủ yếu là lừa đảo nhỏ.

Tổng số tiền có lớn có nhỏ, tính ra cũng chưa đủ để ngồi tù 10 năm 8 năm gì đâu.

Hơn nữa, lúc trước họ giăng bẫy trong trường đại học, đối tượng thật ra không phải là Chu Bạch, mà là một cậu ấm khác.

Ai ngờ lại tình cờ dính phải Chu Bạch, mà trớ trêu là nhà anh ta còn giàu hơn cả người ban đầu định lừa, thế là hai kẻ kia thuận nước đẩy thuyền mà chơi tới bến luôn.

Đám trẻ chưa từng yêu đương thì thường thiếu kinh nghiệm, An Tiểu Tuyết chỉ cần dựng nhân vật lên thôi là tiền tự động chuyển về tài khoản.

Lâu dần, thẻ phụ của Chu Bạch bị quẹt đến mấy chục triệu, mà anh ta cũng chẳng buồn kiểm tra.

Chính cách hành xử như vậy mới khiến hai người họ tham vọng càng lúc càng lớn, không cam tâm chỉ “ăn” được chừng ấy trong một hai năm, bắt đầu mơ giấc mơ to hơn.

Ví dụ như... gả vào hào môn chẳng hạn?

Nói cho cùng, người làm nghề lừa đảo mà bảo không ham tiền thì ai mà tin chứ?

Vấn đề là hai người họ quá tự mãn, thời gian dài nhìn bạn trai mình ngu ngơ như vậy, thế là dứt khoát lên giường luôn.

Nghĩ đến cái cảnh lừa được một cậu ấm kỹ đến mức anh ta không hề hay biết gì...

Hả, cũng kí©h thí©ɧ ra phết!

...

Nhưng mà giờ thì sao? Kí©h thí©ɧ thì kí©h thí©ɧ thật đấy, nhưng giấc mộng hào môn thì tiêu tan, nhà không có, xe cũng chẳng được.

Thế nên, tên “anh An” kia mới giận điên lên, hô hào phải làm một vụ lớn.

Vì anh ta không chịu nổi cú sốc tâm lý này.

3

0

2 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.