TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Trương Thiến Vân và Hàn Mỹ Lệ ngơ ngác nhìn theo, đến cả đau đớn trên người cũng quên bẵng đi.

Lúc này đang là giờ tan tầm, trên đường đầy người dân trong thôn đi làm đồng về.

Thấy một người phụ nữ xõa tóc kêu la thảm thiết như vậy, ai nấy đều giật mình, nhìn kỹ lại thì ra là Tô Tả Thu.

Một bà thím vội hỏi: "Tả Thu à, cháu làm sao thế? Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Tô Tả Thu thấy người vây xem ngày càng đông, cô vén tóc để lộ vết thương trên trán, yếu ớt khóc lóc: "Các thím ơi, xin các thím cứu con với, con sống không nổi nữa rồi! Việc nặng việc bẩn gì trong nhà con đều làm hết, mà vẫn bị em chồng và em dâu đánh đập, mẹ chồng thì đến miếng cơm cũng không cho ăn. Em chồng nói chồng con không phải do mẹ chồng sinh ra, nói con chỉ xứng làm việc, không xứng ăn cơm, nếu không nghe lời thì sẽ đuổi con và chồng con ra khỏi nhà."

Tô Tả Thu nói đến đây, người lung lay như sắp ngất đến nơi.

Hai người phụ nữ vội đỡ lấy cô, mọi người đều sống trong cùng một thôn, chuyện nhà họ Hàn ai nấy đều biết rõ.

Nhưng dù sao cũng là chuyện riêng của người ta, người ngoài như họ cũng không tiện nói gì.

Thêm nữa, Dương Lan Hoa lại là người ghê gớm, chẳng ai muốn rước họa vào thân.

Người vây quanh ngày càng đông, một bà cụ lớn tuổi hơn hỏi: "Thế Chấn Vũ nhà cháu đâu?"

Tô Tả Thu lắc đầu: "Anh ấy đi mấy ngày chưa về rồi, mấy hôm nay mẹ chồng cũng không cho con ăn cơm. Con đói quá, lén ăn một miếng bánh ngô thì bị em chồng đánh cho nằm liệt giường hai ngày."

Tô Tả Thu ngước nhìn trời, bắt chước dáng vẻ của những đóa bạch liên hoa trên TV, vừa khóc vừa tuyệt vọng lẩm bẩm: “Nếu cứ thế mà đi thì tốt biết mấy, chẳng phải chịu sự ngược đãi của bọn họ nữa, sao lại để tôi tỉnh lại cơ chứ? Bây giờ em chồng với em dâu còn đe dọa nói sớm muộn gì cũng lấy mạng tôi, tôi sợ quá, sau này tôi phải sống sao đây?"

Những người phụ nữ xung quanh ái ngại nhìn Tô Tả Thu, muốn khuyên cô sau này phải mạnh mẽ lên. Nhưng nghĩ lại, cô gái này mới mười bảy, mười tám tuổi đầu, ở đây lại chẳng có người thân thích, chồng thì là một tên lưu manh không đáng tin, mẹ chồng với em chồng thì ghê gớm như vậy, bảo cô gái này mạnh mẽ thế nào cho nổi?

Đúng lúc ấy, một người đàn ông trung niên bước tới. Chắc mẩm ông ta đã nghe thấy những lời Tô Tả Thu nói, mặt mày cau có trách mắng cô:

"Vợ thằng Chấn Vũ, có chuyện gì không nói được trong nhà, cứ khóc lóc om sòm ra thể thống gì?"

Nhìn Tô Tả Thu tóc tai rũ rượi, ông ta lại nhíu mày không vui: "Cha mẹ chồng cô còn đang còng lưng ngoài đồng, để cho các cô ở nhà nghỉ ngơi, cô còn làm bộ làm tịch cái gì? Làm chị dâu cả thì phải biết làm gương cho các em chứ. Bây giờ là xã hội nào rồi, ai mà lấy mạng cô? Em chồng nó chỉ nói đùa thôi mà cô cũng đem ra kể lể, đúng là không biết điều."

Tô Tả Thu nheo mắt nhìn ông ta. Người này cô biết, là tổ trưởng của đại đội, hình như tên là Hàn Bảo Cường, chú họ của Hàn Chấn Vũ. Bình thường vợ ông ta với hai chị em Dương Xuân Hoa, Dương Lan Hoa qua lại thân thiết lắm. Quan hệ giữa ông ta với chồng Dương Xuân Hoa cũng tốt, nhà hai bên còn ở cạnh nhau nữa.

Tô Tả Thu cười lạnh trong lòng. Một tổ trưởng bé tí mà cũng bày đặt quan cách, trắng trợn đảo ngược trắng đen, ra oai thật đấy.

Cô lẳng lặng véo mạnh vào đùi mình một cái, mắt lập tức đỏ hoe. Lại giả vờ tủi thân nói: "Tổ trưởng Hàn, cũng tại cháu là chị dâu cả, mẹ chồng bảo sao cháu làm vậy, không cho ăn cơm thì cháu nhịn đói. Ban ngày cháu đi làm kiếm công điểm, về đến nhà việc gì bẩn, việc gì mệt cháu đều tranh làm, chưa bao giờ để em chồng với em dâu phải động tay vào."

"Ngay cả quần áo của em chồng với em dâu, cháu cũng phải giặt. Lúc họ đánh, họ chửi cháu, cháu cũng chẳng dám cãi lại nửa lời."

Nói đến đây, cô lại kích động, nhìn thẳng vào Hàn Bảo Cường chất vấn: "Tổ trưởng Hàn, thế này vẫn chưa đủ sao? Vậy chú muốn cháu phải làm thế nào nữa? Muốn cháu làm gương cho bọn họ như thế nào?"

"Tổ trưởng Hàn, chú cứ nói bây giờ là xã hội mới, vậy cháu có đang sống trong xã hội mới không?"

"Là người lãnh đạo, khi chưa rõ đầu đuôi sự việc đã vội vàng kết luận như vậy, chẳng lẽ đây là tác phong của cán bộ xã hội chủ nghĩa mới sao? Nếu là như vậy, cháu không phục!"

12

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.