TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

"Đồ con ranh mất dạy, dưa chuột bé tí teo mày cũng hái, mày thèm đến thế luôn hả? Có phải tám đời mày chưa được ăn gì hay mày là quỷ đói đầu thai?"

Tô Tả Thu chậm rãi ăn nốt miếng dưa chuột cuối cùng, phủi tay đứng dậy, thong thả nói:

"Nhìn cái bộ dạng đanh đá, chửi bởi om sòm của bà xem, còn ra thể thống gì nữa? Nghe nói mẹ chồng tôi khi xưa hiền thục nết na, vừa có giáo dưỡng lại hiểu lễ nghĩa, còn tháo vát đảm đang nữa. Tiếc là bà ấy mệnh bạc, mới để bà chiếm nhà bà ấy, ngủ giường bà ấy, còn ngược đãi con trai và con dâu bà ấy. Bà không sợ đêm đến bà ấy về tìm bà tính sổ à?"

Dương Lan Hoa nghe Tô Tả Thu mắng mình là đồ đàn bà chanh chua, lại đem mình ra so sánh với người đã khuất, tức đến phát run, mặt mày trắng bệch.

Bà ta vừa định mở miệng chửi đổng thì đã bị Tô Tả Thu cướp lời: "Bà đúng là đồ mẹ kế lòng lang dạ sói! Chồng tôi làm việc quần quật như trâu như ngựa, bà lại bô bô giữ khư khư lương thực, không cho ăn no mặc ấm. Tôi ăn có một quả dưa chuột mà cũng bị bà chỉ mặt mắng là đồ đĩ thõa. Còn con gái bà nữa, vừa mở miệng ra là chửi đánh chị dâu, tuổi còn nhỏ mà tâm địa đã độc ác. Bà làm mẹ mà không dạy dỗ tử tế, lại còn xúi bẩy nó hãm hại chị dâu, lẽ nào đây là gia phong nhà họ Dương các người sao?"

Tô Tả Thu nói xong thì đảo mắt quan sát biểu cảm của từng người trong nhà họ Hàn.

Hàn Bảo Quốc cúi gằm mặt, không biết đang suy tính điều gì.

Hàn Chấn Hoa và Hàn Mỹ Lệ thì tức giận trừng mắt nhìn cô.

Trương Thiến Vân giữ vẻ mặt lạnh tanh, nhưng trong ánh mắt lại ánh lên vẻ thích thú, như đang chờ xem bà mẹ chồng ghê gớm này sẽ xử lý Tô Tả Thu ra sao.

Dương Lan Hoa thì sắc mặt âm trầm như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Nếu là Tô Tả Thu trước đây, có lẽ đã sớm bị một nhà này dọa cho mất vía rồi.

Nhưng Tô Tả Thu bây giờ chẳng ngán ai cả. Đối phó với loại người này, nếu cô mạnh mẽ hơn họ, thì họ mới biết điều mà kiêng dè.

Còn nếu cô tỏ ra yếu đuối, sau này họ sẽ chỉ được đà lấn tới.

Dương Lan Hoa không ngờ cô con dâu này lại ghê gớm đến vậy, cái miệng cứ thao thao bất tuyệt như súng liên thanh, không cho ai kịp chen vào.

Hơn nữa con ranh này còn cố tình nói lớn tiếng, khiến người đi đường xúm xít đứng ngoài cửa hóng chuyện nhà họ.

Bà ta biết, nếu bây giờ không giải thích rõ ràng, thì hình tượng người mẹ hiền mà bà ta dày công vun đắp bấy lâu nay sẽ tan tành mây khói.

Con ranh đó còn lôi cả Mỹ Lệ vào, rõ ràng là muốn hủy hoại tương lai của con gái bà ta!

Dương Lan Hoa bèn ngồi phịch xuống đất, vừa vỗ đùi vừa khóc lóc ai oán: "Người ta vẫn bảo mẹ kế khó làm, trước đây tôi còn không tin, cứ nghĩ chân thành sẽ đổi lấy chân thành.

Nhưng đến hôm nay thì tôi đã hiểu thấu rồi, cục đá thì không thể ủ ấm, sói mắt trắng thì không thể nuôi quen."

Bà ta quay sang nhìn Hàn Bảo Quốc, vừa sụt sịt vừa nói: "Ông à, ông nói cho công bằng xem, trong mấy đứa con, tôi có phải là thương thằng cả nhất không? Chẳng qua là tôi sợ người ta dị nghị, mẹ kế mà lại thiên vị.

Nó suốt ngày lông bông lêu lổng, cả năm chẳng kiếm được mấy công điểm, có lần nào về nhà mà tôi để nó phải đói bụng không? Vậy mà bây giờ xem vợ nó đối xử với tôi thế nào đây, tôi thật không thiết sống nữa mà..."

Hàn Bảo Quốc thấy vợ khóc lóc thảm thiết, cũng mủi lòng, cho rằng thằng cả đúng là đồ vô lương tâm, đang định hùa theo vợ mắng nhiếc đứa con nghịch tử.

Nhưng Tô Tả Thu đâu để ông ta có cơ hội mở miệng, cô cười khẩy, liếc Dương Lan Hoa bằng ánh mắt khinh bỉ:

"Mồm miệng bà cũng biết đổi trắng thay đen thật đấy. Nếu bà đối đãi với chồng tôi như con đẻ, thì anh ấy có phải khổ sở đi ăn xin từ bé không? Chẳng phải có mẹ kế thì ắt có cha dượng hay sao? Cái nhà này đã không chứa chấp nổi anh ấy, không đi ăn xin thì biết làm gì hơn?"

Hàn Chấn Vũ, người từ nhỏ đã phải nếm trải cảnh ăn xin, đứng ngoài cửa nghe được những lời này của người vợ trên danh nghĩa, khóe miệng khẽ giật. Nhưng ngay sau đó, anh cảm thấy một dòng nước ấm áp len lỏi vào tim, như có một bàn tay mềm mại vuốt ve trái tim băng giá của anh. Ngoài ông bà ngoại và cậu, cô là người đầu tiên đứng ra bảo vệ anh, mặc kệ cô có bao nhiêu phần thật lòng, ít nhất lúc này cô đang bênh vực anh.

14

0

2 tháng trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.