TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Từ nhỏ cô đã hiểu rõ, những đứa trẻ không ai quản thúc như cô, chỉ có con đường học hành mới mong có một tia hy vọng.

Nhưng khi ông cha hờ rời đi, ông ta chỉ để lại vỏn vẹn hai trăm đồng, số tiền ấy thậm chí còn không đủ để đóng học phí.

Cô ở nhà suy nghĩ mấy ngày trời, cuối cùng quyết định lên thành phố tìm cha mẹ ruột.

Dù sao cô cũng chưa thành niên, họ buộc phải có trách nhiệm với cô.

Nhưng khi cô đến thành phố, đôi vợ chồng kia lại hắt hủi cô như hắt hủi một quả bóng, kiên quyết không đoái hoài đến chuyện cho cô tá túc.

Thấy cha mẹ ruột vô tình đến vậy, lòng Tô Tả Thu nguội lạnh, cũng chẳng còn thiết tha đến thể diện gì nữa.

Cô tìm đến văn phòng khu phố nơi họ ở, rồi lại khóc lóc ỉ ôi trước cổng cơ quan làm việc của họ.

Bị cô quấy rầy đến mức không còn cách nào khác, dưới sự hòa giải của khu phố, họ miễn cưỡng đồng ý chi trả học phí và phí sinh hoạt cho cô.

Nhưng vì sợ cô ở lại thành phố sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình hiện tại, họ còn yêu cầu cô phải quay về nông thôn học tiếp.

Tô Tả Thu không hề phản đối, cô cũng chẳng muốn trở thành kẻ đáng ghét ở nơi này.

Chỉ cần họ đóng học phí đầy đủ và đúng hạn, cô học ở đâu cũng được.

Cứ thế cho đến khi vào đại học, đôi cha mẹ nhẫn tâm kia ngoài việc mỗi học kỳ miễn cưỡng gửi tiền cho cô, thì mấy năm trời chẳng hề ngó ngàng đến thăm nom lấy một lần.

Khi cô vào đại học, cha mẹ còn muốn cô làm đơn vay vốn sinh viên.

Ban đầu Tô Tả Thu cũng định bụng làm theo, nhưng nghĩ lại, dựa vào cái gì chứ?

Cha mẹ cô đâu phải không có khả năng chi trả, cớ gì phải đè thêm gánh nặng lên vai nhà nước?

Vậy là cô tiếp tục đòi tiền học phí và phí sinh hoạt, không cho thì cứ lì lợm ở trong nhà họ, thỉnh thoảng còn kéo nhau ra ủy ban phố tìm người buôn dưa lê.

Họ là người có máu mặt, sợ mất sĩ diện, còn cô chỉ là đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa, có gì mà phải sợ?

Cô chẳng tin vào cái kiểu sao rỗng như "xấu chàng hổ ai".

Nếu không vạch mặt, ai mà biết họ sống cuộc sống giàu sang sung sướиɠ, nhưng lại chẳng đoái hoài gì đến con gái ruột của mình?

Dưới sự đeo bám dai dẳng của cô, đôi cha mẹ tệ bạc kia chỉ còn nước thỏa hiệp, miễn cưỡng móc hầu bao cho cô học đại học.

Sau khi tốt nghiệp, Tô Tả Thu được nhận vào làm việc tại một doanh nghiệp có tiếng tăm.

Cha mẹ cô biết chuyện, đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Không phải mừng cho cô, mà là vì cuối cùng cũng tống được cái của nợ này đi.

Tô Tả Thu cũng biết điều, từ đó về sau chẳng bao giờ bén mảng đến cửa nhà họ nữa.

Mấy năm nay, đến mặt cũng chưa từng gặp, mỗi dịp lễ tết cũng chỉ mua chút quà gửi đến cho có lệ.

Thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm, cũng chỉ dăm ba câu rồi cúp máy.

Nghĩ đến đây, cô chỉ muốn òa lên khóc một trận.

Không phải tiếc nuối gì cái đôi cha mẹ tệ bạc kia, mà đau lòng cho căn nhà mới ở được vài ngày của mình.

Căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách ở ngay trung tâm thành phố, cô còn chưa kịp hưởng thụ được hai tháng thì đã xuyên không, không biết rồi sẽ lọt vào tay ai?

Nếu xuyên vào một gia đình tử tế thì còn đỡ, đằng này nguyên chủ của thân thể này tuy rằng trùng tên trùng họ với cô, nhưng số phận còn thảm hại hơn gấp bội.

Hơn nữa, nguyên chủ lại còn chẳng có chút chí tiến thủ nào, tính tình yếu đuối nhu nhược, lại thêm phần không phân biệt được phải trái.

Chị gái ruột cướp người yêu ở thành phố của cô, mẹ cô sợ cô làm ầm ĩ lên, ảnh hưởng đến thanh danh gia đình.

Thế là, bà ta đổi tên người phải đi xuống nông thôn làm thanh niên trí thức là tên chị gái thành tên cô.

Có lẽ sợ cô chạy về gây rối, họ còn đổi cả địa điểm xuống nông thôn vốn gần Hải Thành, đổi thành vùng Đông Bắc xa xôi cách Hải Thành đến mấy ngàn dặm.

Sau khi nguyên chủ đến nông thôn, vì xinh đẹp nên lọt vào mắt xanh của một nam thanh niên trí thức có điều kiện tốt trong viện thanh niên trí thức, anh ta còn nhiệt tình theo đuổi cô.

Chuyện này khiến mấy nữ thanh niên trí thức khác vừa ghen tị vừa đố kỵ, bày mưu tính kế gả cô cho Hàn Chấn Vũ, một tên côn đồ khét tiếng trong thôn.

Tuy mọi người đều đồn Hàn Chấn Vũ là tên côn đồ, nhưng thực tế, người đàn ông này đối xử với nguyên chủ khá tốt.

12

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.