TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33: Tâm tư

Niên đại này, người có thể ngủ ở giường nằm, cơ bản đều có tổ chức, có đơn vị, có chút quan hệ hơn những người khác.

Hàn Thư Anh lập tức cười với cô ta, cúi đầu nghĩ thầm, rất tốt, tất cả mọi người đều có công việc, chỉ mình cô là người không có công việc, bây giờ còn bị công an Giang áp giải về nhà lấy giấy tờ.

“Đồng chí Hàn.”

“Hửm?”

“Cô là người ở đâu, công tác ở chỗ nào?” Vị đồng chí Văn Dật Xuân này rất chủ động bắt chuyện, giọng điệu nhiệt tình, nhưng nhiệt tình thái quá, giống như tra hộ khẩu.

Hàn Thư Anh không biết nên trả lời anh ta như thế nào, quay đầu nhìn sang công an Giang, phát giác được ánh mắt xin giúp đỡ của cô, công an Giang cũng không quay đầu lại, thay cô trả lời: “Cô ấy đến Lộc Kiều thăm người thân, trên đường đi làm mất hành lý, tôi tiện đường đưa cô ấy về nhà, nhà cô ấy…”

Anh liếc nhìn Hàn Thư Anh, mắt hơi nheo lại: “Ở nông thôn.”

Hai chữ nông thôn vừa nói ra, đối diện an tĩnh.

Uy lực của hai chữ này rất mạnh, ở niên đại ăn không đủ no, gia đình nuôi không nổi này, việc mưu sinh là chuyện rất quan trọng, hộ khẩu ở đâu, điều này liên quan đến vấn đề khẩu phần lương thực của một nhà.

Nếu Hàn Thư Anh thật sự là cô gái nông thôn, có lẽ trong lòng còn có chút tự ti, nhưng cô không phải, chẳng những cô không phải người nông thôn, thậm chí còn không phải người niên đại này, cho nên cô không có chút áp lực nào.

Vẫn như cũ hào hứng nằm sấp xuống bàn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, bọn họ đang ngồi trên loại xe lửa màu xanh da trời, lúc này mặt trời xuống núi, mặt trời lặn vẫn có ánh chiều tà, nương theo ánh sáng có thể nhìn thấy những cột điện đối diện, ba bốn hàng dây điện chằng chịt mắc lên đó, xe lửa màu xanh da trời đã lăn bánh, tốc độ chạy rất chậm, phát ra tiếng xình xịch.

Công an Giang ngồi yên trong chốc lát, cúi người lấy ấm nước và ca tráng men trong túi xách, đặt lên bàn nhỏ.

Hàn Thư Anh lấy lại tinh thần nhìn những thứ anh lấy ra đặt trên bàn, thấy anh móc ra một gói giấy dầu, trong đó là phần gà quay đã được chặt, da vàng giòn, mùi thơm ngào ngạt, cùng với hai chiếc bánh đậu đỏ, vỏ mỏng nhiều đậu, hạt đậu rất mềm, mùi cực kỳ thơm.

Một ngày một đêm vừa rồi Hàn Thư Anh chỉ toàn uống nước cháo, uống một bụng nước canh, còn khó chịu hơn cả bữa ăn giảm cân, mặc dù ăn xong có thể nhịn được, nhưng nhìn thấy đồ ăn ngon, vẫn nhìn mấy lần, cô lại quay sang nhìn công an Giang.

Cô cho rằng công an Giang định ăn cơm chiều, dự định dịch người sang nhường chỗ cho anh.

Ai ngờ công an Giang lại đưa đũa cho cô, liếc cô một cái: “Đưa cho cô, nhanh ăn đi, muốn uống nước thì tự mình rót.”

Trước khi đi, anh thấy bên đường có người bàn gà quay mới ra lò, bèn mua một con, tháng này thừa ba phiếu, ngoại trừ đưa cho lão Trương, còn lại đều lấy ra.

4

0

1 tuần trước

11 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.