TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Không ngờ đây lại là tinh thần thể của một lính gác.

Đẹp đến ngỡ ngàng, bí ẩn, mềm mại, khiến người ta muốn chìm vào không lối thoát.

Lũ xúc tu còn háo hức hơn cả cô. Chúng muốn lao vào chơi đùa, phá hoại, đạp nát vài tảng san hô rồi khám phá khắp nơi.

Lâm Uyển cố đè nén cơn xung động đó.

Một dẫn đường nên dịu dàng, điềm tĩnh, yêu cái đẹp và có lòng trắc ẩn.

Không nên như cô.

Lúc đó, một tiếng cá voi vang lên từ đám tảo rậm phía xa.

Một con cá voi khổng lồ xuất hiện giữa rừng rong – là một con cá voi sát thủ. Lưng đen tuyền, bụng trắng, vây lưng dựng cao như lưỡi kiếm, bên dưới mắt có hai đốm trắng.

Là cá voi sát thủ – kẻ săn mồi tối thượng của đại dương sâu thẳm.

Tinh thần thể của Nghê Tễ chính là nó – hình thái hiện thân của năng lực tinh thần lính gác.

Lâm Uyển không ngờ, anh lại không chặn cô ở cửa vào mà để cô đi thẳng đến tận lõi tinh thần.

Cô nghĩ: “Đúng là đồ điên. Một kẻ vừa mạnh, vừa dám liếʍ máu trên lưỡi dao.”

Và cô bỗng thấy phấn khích. Muốn cắn ngón tay mình.

Trong lòng, cái lớp vỏ bọc mà cô đã dày công đắp suốt bao năm bỗng nứt ra. Có thứ gì đó giống như một mầm cây lặng lẽ nhú lên – nhưng ngay lập tức bị cô dùng tay đè xuống.

Dẫn đường không nên như vậy. Dẫn đường không nên hưng phấn vì chiến đấu.

Cuộc chiến bắt đầu trong chớp mắt.

Xúc tu khổng lồ đâm thẳng từ đáy biển chọc lên, cuốn lấy đuôi cá voi sát thủ.

Những chiếc giác hút khóa chặt làn da trơn mượt, kéo mạnh cả thân thể khổng lồ lao xuống rãnh biển sâu.

Một xúc tu khác nhanh chóng trườn lên từ vây đuôi, quấn qua bụng, qua lưng, dọc theo sống lưng bò lên trên.

Đột nhiên, một cánh tay người mạnh mẽ giữ chặt lấy xúc tu.

Là một cánh tay đàn ông – cổ tay còn hằn vết bầm tím, nhưng lại mạnh như kìm sắt, kẹp cứng lấy xúc tu đang trườn.

Ngay sau đó, một lưỡi dao sắc lạnh kề sát vào xúc tu.

Rừng rong rối loạn dần trở nên rõ ràng.

Con cá voi sát thủ có đuôi bị trói bởi xúc tu, nửa thân trên hóa thành hình người đàn ông – đúng là khuôn mặt lính gác kia.

Người đàn ông ấy, với đôi tay đầy sức mạnh, giữ lấy xúc tu và kề dao lên đó.

Dòng chảy hỗn loạn xô về bốn phía. Những rạn san hô và rong biển bị tàn phá hóa thành bong bóng ký ức lững lờ trôi lên.

Trong từng mảnh ký ức vỡ vụn ấy, có thể lờ mờ thấy khuôn mặt anh lính gác lúc còn trẻ – lúc cười, lúc nâng ly cùng đồng đội, lúc chiến đấu nơi sa trường.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.