TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

Ở nhà họ Lê, phần lớn thời gian Ngu Tử đều rất có tinh thần chuyên nghiệp, luôn tuân thủ nguyên tắc không gây thêm phiền phức cho người thuê mình, tức Lê Trác Cẩn. Vì thế, hầu như lúc nào cậu cũng giữ thái độ tươi cười.

Lúc này cũng không ngoại lệ, Ngu Tử mỉm cười điềm nhiên, gật đầu: “Quen chứ, hôm qua tôi vừa tiễn cậu ta đến đồn cảnh sát, sao vậy?”

Lê Trác Cẩn cùng những người khác trong nhà họ Lê hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng chẳng rõ “Bạch Giản” là ai, nên không ai xen vào, chỉ lắng nghe cuộc đối thoại giữa Lê Tử Dương và Ngu Tử.

Nghe giọng điệu thờ ơ của Ngu Tử, bàn tay giấu dưới bàn của Lê Tử Dương siết lại thành nắm đấm: “Nếu cậu đã thừa nhận, vậy là cậu ấy không nói dối tôi rồi? Tối qua tôi nhận được điện thoại của cậu ấy từ đồn cảnh sát, đi gặp cậu ấy. Cậu ấy nói vì đắc tội với cậu mà bị cậu tống vào đó, dù biết bạn trai cậu ấy là tôi, cậu vẫn không tha?”

“Con có bạn gái từ khi nào thế?” Cha mẹ Lê Tử Dương có vẻ bất ngờ.

Cậu ta bực bội đáp: “Lát nữa con sẽ giải thích!”

Dứt lời, ánh mắt cậu ta tiếp tục khóa chặt trên người Ngu Tử.

Ngu Tử cười nhẹ, trông rất dễ nói chuyện: “Nhầm rồi, không phải cậu ta đắc tội tôi, mà là mưu hại tôi. Nếu không thì tôi lấy đâu ra cái quyền lực khiến cảnh sát tạm giữ cậu ta chứ?”

Rồi cậu quay sang cha mẹ Lê Tử Dương, tốt bụng nhắc nhở: “Hai vị cũng nhầm rồi, Bạch Giản là đàn ông. Con trai hai người có bạn trai, không phải bạn gái.”

Mặc dù Lê Trác Cẩn cũng là đàn ông nhưng đã kết hôn hợp pháp với Ngu Tử, song điều đó không khiến nhà họ Lê vốn bảo thủ truyền thống có cái nhìn khoan dung hơn với xu hướng tính dục. Trái lại, họ càng thêm ghét tình yêu đồng giới.

Cha mẹ Lê Tử Dương nghe con trai mình cũng như vậy, còn vì một gã bạn trai không rõ lai lịch mà làm ầm lên trong tiệc gia đình, suýt nữa thì xây xẩm mặt mày.

“Cậu...” Lê Tử Dương vừa muốn nổi đóa mắng chửi, nhưng lại nhìn thấy Lê Trác Cẩn bên cạnh Ngu Tử, đành miễn cưỡng nuốt xuống. Hiện giờ cậu ta không có thời gian giải thích với cha mẹ, nên dứt khoát tiếp tục nói về chuyện của Bạch Giản.

“Cậu ấy đã kể hết cho tôi rồi. Cái đó mà gọi là hại cậu à? Chẳng qua chỉ là đưa cậu một gói bánh quy có tác dụng đặc biệt mà không báo trước thôi, cái bánh đó thậm chí còn không có tác dụng phụ!”

Nghe vậy, Lê Trác Cẩn đại khái đã đoán được chuyện gì đang diễn ra, liếc nhìn Ngu Tử một cái.

Ngu Tử nhướng mày, đáp lại Lê Tử Dương: “Vậy bây giờ cậu lấy một gói ra ăn thử đi?”

“Tôi...”

Lê Tử Dương vốn chẳng phải kiểu người chín chắn điềm tĩnh, nếu không thì đã không thể tình sâu nghĩa nặng với Bạch Giản như vậy.

Lúc này, cậu ta bắt đầu sốt ruột, có chút tức giận đến mất khống chế: “Ngu Tử, cậu có cần phải tuyệt tình đến vậy không? Dù Bạch Giản có sai, nhưng chẳng phải cậu ấy đã nhận lỗi, xin lỗi cậu rồi sao? Cậu ấy còn nói có thể bồi thường cậu hai triệu nữa! Đúng là cậu ấy không biết cậu có liên hệ với nhà họ Lê, lấy tôi ra nói chuyện có lẽ là muốn gây áp lực với cậu, nhưng đồng thời cậu ấy cũng đã xin lỗi cậu mà!”

“Cậu ấy không biết cậu có quan hệ với nhà họ Lê, nhưng chính cậu cũng không biết sao? Cậu không thể nể mặt tôi mang họ Lê mà tha cho cậu ấy một lần à? Anh Tư, chúng ta là người một nhà, máu mủ tình thâm mà! Ngu Tử làm vậy, chẳng những không xem em ra gì, mà vốn là không đặt anh vào mắt đấy! Em đã thấy Ngu Tử giả tạo từ lâu rồi, lúc mới theo anh về, cái bộ dạng chưa từng thấy việc đời ấy, nhìn là biết nhắm vào tiền nhà họ Lê mà đến...”

“Lê Tử Dương!”

Thấy cậu ta càng nói càng quá đáng, cha cậu ta vội lên tiếng quát: “Con đang nói nhăng nói cuội gì thế! Càng nói càng mất dạy!”

11

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.