TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 96
Chương 96

Không nhận được phản hồi, cô gạt tay anh ra.

Tối đó, cô không tức giận sang phòng khác ngủ, vì giữa họ vốn không nên có tranh chấp hay hờn dỗi, cô phải biết điều. Quay trở về bên anh, Tô Kiến Thanh ảm đạm nằm xuống giường.

Anh nghiêng người hôn cô.

Tô Kiến Thanh không đáp lại, mà cắn mạnh vào môi anh.

Máu rỉ ra, Kỳ Chính Hàn thậm chí không nhíu mày lấy một cái. Đến khi vết cắn in sâu hơn, cô mới dừng lại.

“Giận xong chưa?” Anh hỏi, đầu ngón tay chạm nhẹ lên môi cô, xóa đi vết máu. Nụ cười ẩn hiện trong đáy mắt, thái độ vẫn phóng túng như cũ. “Chưa hết thì cắn chỗ khác đi.”

Tô Kiến Thanh khẽ hỏi: “Không đau sao?”

“Em không đau, anh cũng không đau.” Lời từ miệng anh thốt ra bao giờ cũng dễ nghe như thế.

Ai thèm cắn anh chứ? Tô Kiến Thanh trở mình, không buồn để ý.

Đêm dài đằng đẵng, cả hai không nói thêm điều gì nữa nhưng đều biết đối phương chưa ngủ. Tiếng trở mình khe khẽ, hơi thở không ổn định, lắng nghe nhau, suy đoán tâm tư mỗi người.

Hai tiếng trôi qua, cuối cùng, Tô Kiến Thanh khẽ hỏi: “Sao anh không ngủ?”

Kỳ Chính Hàn nói: “Em còn chưa yên lòng, anh ngủ sao được?”

Cô nói: “Một lát nữa là em ổn thôi, anh còn phải làm việc, đừng lo cho em.”

Anh từ phía sau ôm lấy cô, hơi thở phả nhẹ bên tai, mang theo chút bất đắc dĩ: “Anh sao nỡ chứ?”

Tô Kiến Thanh lại thấy sống mũi cay cay: “Anh chỉ giỏi nói lời hay ý đẹp, thực ra chẳng hề biết thương người.”

Anh bật cười: “Vậy em có biết tim anh bây giờ đau thế nào không?”

“Anh moi ra cho em xem thử, em sẽ biết ngay thôi.”

Kỳ Chính Hàn gật gù: “Được được, để anh tìm xem có con dao nào không.”

Tô Kiến Thanh bật cười giữa nước mắt: “Đúng là có bệnh.”

Băng giá cứng ngắc cuối cùng cũng nứt ra, tuyết tan, nước chảy. Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Để hợp với tạo hình trong phim, Tô Kiến Thanh cắt mái bằng. Kỳ Chính Hàn không thích, anh vén tóc mái cô lên, khẽ véo má cô: “Ở đây có thấy chán không?”

Cô mở mắt liếc anh: “Cũng hơi chán.” Vì đoàn phim này không có nhiều người cùng tuổi, cô lúc nào cũng một mình.

“Muốn tìm ai đó chơi cùng không?”

Tô Kiến Thanh nghi ngờ: “Thật ra là muốn đặt một tai mắt ở chỗ em chứ gì?”

Anh bật cười, giọng bất lực: “Anh đâu xấu xa đến vậy.”

“Anh có mà.” Cô chắc nịch.

Kỳ Chính Hàn cúi xuống, trán chạm vào trán cô, giọng dịu dàng gọi: “Kiến Thanh.”

“Chuyện chi?”

“Trừ sao trời, trăng sáng, anh có thể cho em tất cả.”

Tất nhiên, cũng phải loại bỏ hôn nhân và tình yêu, cô thầm nghĩ.

Kỳ Chính Hàn nhẹ nhàng chạm môi cô: “Ngoan ngoãn ở bên anh, đừng suy nghĩ lung tung.”

Cô gật đầu: “Cảm ơn anh.”

Anh nói: “Không cần, anh cam tâm tình nguyện.”

...

Hôm sau, Kỳ Chính Hàn đưa Tô Kiến Thanh đi gặp người bạn thần bí mà anh nhắc tới. Họ lái xe đến vùng ngoại ô Thân Thành. Những thành phố lớn đều giống nhau, ngoài khu trung tâm phồn hoa, các khu phố cũ vẫn giữ lại dáng vẻ nguyên sơ của thành thị và những mảnh đời bình dị.

Đích đến là một căn biệt thự gần viện dưỡng lão.

Kỳ Chính Hàn nắm tay cô bước vào trong.

Ngôi nhà khá náo nhiệt, nhưng nhìn kỹ thì toàn bộ những người đang trò chuyện rôm rả đều là hộ lý.

Một bà lão ngồi xe lăn bên hồ phun nước, say mê ngắm nhìn cầu vồng lấp lánh trên mặt nước. Bà là chủ nhân của căn biệt thự này.

Kỳ Chính Hàn bước đến, gọi: “Ngoại ơi!”

Bà cụ giật mình quay lại, mừng rỡ reo lên: “Ôi chao, là Chính Hàn đấy à!” Rồi bà quay ra gọi mọi người xung quanh, giọng đầy phấn khích. “Cháu trai tôi đến rồi, các đồng chí ơi, cháu trai tôi đến thăm này!”

Anh bị sự hào hứng của bà chọc cười, bàn tay đang đặt trên eo Tô Kiến Thanh khẽ vỗ nhẹ, nhắc nhở cô: “Em chào bà đi.”

Tô Kiến Thanh có hơi bất ngờ, nhìn về phía bà lão tóc bạc phơ nhưng tinh thần vẫn minh mẫn trước mặt, khẽ gọi theo anh: “Ngoại ơi.” Giọng cô mềm mại vương chút thẹn thùng.

Ngoại nhìn sang cô rồi lại liếc qua ánh mắt, cử chỉ của hai người, môi bà mấp máy, giọng nói có chút lơ lớ: “Để ta đoán xem nào, đây là vợ của Chính Hàn, đúng không?”

Mặt Tô Kiến Thanh thoáng ửng đỏ, cô ngước nhìn anh, chờ đợi tín hiệu từ anh xem nên trả lời thế nào.

11

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.