TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30: Chợ phiên

Phiên chợ là nơi tập trung của con người ở ngoài thành. Có đoàn xe dừng chân, có cả giới xã hội đen và bụi đạo (những người sống bụi không danh phận, không thuộc hệ thống. Họ là dân lang bạt, lưu vong.) đóng quân. Cũng có những người nhặt phế liệu lang thang sinh sống. Họ sẽ trao đổi hàng hóa bằng vật phẩm hoặc bằng khoáng sản quý hiếm. Bên trong hỗn tạp đủ loại người, muốn bắt được một tín đồ giả dạng con người không dễ. Họ ở lại trên xe quả thực là thượng sách.

Lôi khoanh tay trước ngực cũng bất lực: "Tôi cũng không thể tùy tiện xuống xe. Cứ ở yên trong xe đi, chúng ta đều là tài sản quý giá của đoàn."

Tiểu Tuấn kêu rêи ɾỉ.

Hạ Huỳnh linh cơ chợt lóe, hỏi cậu ta và Lão Quỷ: "Các cậu có ống nhòm không?"

Không lâu sau, hai chiếc ống nhòm đen sì chĩa ra ngoài đầu xe.

"Tôi thấy đại ca và người của Thanh Phong đã bắt liên lạc rồi. Người của Thanh Phong sao lại không mặc đồng phục chứ?" Tiểu Tuấn cầm ống nhòm ngạc nhiên không thôi.

"Đồng phục sẽ cản trở họ trà trộn vào chợ. Mặc dù đây vẫn là phạm vi quản lý của thành phố Nguyệt Ảnh, ông trùm thị trấn Kim Thạch thường xuyên hợp tác với trong thành. Nhưng dù sao đó cũng là địa bàn của người ta, hành động kín đáo sẽ tốt hơn." Nói xong, Lão Quỷ ngứa ngáy không chịu nổi, vỗ đầu Tiểu Tuấn một cái. Anh giật lấy ống nhòm của cậu để nhìn trộm vào thị trấn.

Không lâu sau, Hạ Huỳnh nhìn thấy Phong Quy Dã, Khổng Tước tóc dài và một lính gác đầu đinh bước vào thị trấn Kim Thạch: "Người trong thị trấn có nhận ra đại ca và họ không?"

Lão Quỷ trầm ngâm một giây, nghiêm chỉnh nói: "Đoàn Kiêu Lang thường nhận hai loại nhiệm vụ. Loại thứ nhất là tạo thành tuyến phòng thủ vững chắc ở biên giới thành phố Nguyệt Ảnh. Loại thứ hai là truy bắt mục tiêu trốn ra nước ngoài hoặc trà trộn từ nước ngoài vào phạm vi quản lý của thành phố Nguyệt Ảnh."

"Những mục tiêu này hoặc bị bắn chết tại chỗ hoặc bị áp giải vào thành. Chúng tôi không bao giờ lộ thân phận ở chợ."

Trong tầm nhìn của ống nhòm, cô nhìn thấy trong thị trấn có không ít những người đàn ông vạm vỡ có trang phục tương tự như Phong Quy Dã và đồng đội.

Cô chợt hiểu ra.

Thảo nào họ không mặc quân phục.

"Đoàn Kiêu Lang của các cậu ngầu thật đấy."

Nghe vậy, Lão Quỷ và Tiểu Tuấn đắc ý cười. Ngay cả lính gác lái xe và Lôi cũng cười.

Thị trấn đông đúc nhộn nhịp. Trên con đường rải sỏi đã mọc đầy cỏ dại, hai bên đường dựng lên rất nhiều quầy hàng nhỏ. Hạ Huỳnh tò mò nhìn trộm những vật phẩm lấp lánh được bày bán trên các quầy hàng.

"Wow, có người bán đá quý!"

"Hừ." Lão Quỷ khinh thường: "Vàng thau lẫn lộn với trân châu. Mấy tên khốn đó dùng thủy tinh màu bán làm đá quý. Ở chợ này nhiều nhất là những kẻ lừa đảo ba hoa chích chòe."

Anh chuyển chủ đề: "Thiếu úy Hạ nếu thích đá quý, tôi có thể giúp cô tìm mối đáng tin cậy. Chỉ cần thu một chút phí chạy vặt thôi, hehe."

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.