TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Súng hạng nặng

"Ơ, không biết người dẫn đường của chúng ta đang làm gì trong xe phía sau nhỉ?" Anh vội vàng chuyển chủ đề.

Chiếc xe địa hình bọc thép gầm cao vẫn chạy ổn định trên con đường rải đá lớn. Với chút xóc nảy nhẹ nhàng, Hạ Huỳnh tỉnh giấc.

Tiểu Tuấn phát hiện cô tỉnh ngủ, phấn khích nói: "Thiếu úy Hạ, phía trước là một trạm xăng bỏ hoang. Chúng ta chuẩn bị dừng lại một lát, nhưng đại ca không cho chúng ta xuống xe."

"Ồ." Hạ Huỳnh ngủ say đến mức đau lưng mỏi gối. Cô không tìm thấy chiếc gối ôm trong lòng, mới nhớ ra mình đang ở trong xe của đoàn Kiêu Lang và nhớ ra mình đã trở thành một thành viên của đoàn Kiêu Lang.

[Trời ơi, cô thế mà lại ngủ gật trong xe.]

"Tôi có thể nhìn trộm."

Phía dưới rèm cửa sổ đen được vén lên một khe hở nhỏ, bốn con mắt nhìn trộm trạm xăng bỏ hoang qua khe hở đó đến từ Hạ Huỳnh lén lút và Tiểu Tuấn đeo kính râm. Sỏi đá và cỏ dại bao vây nửa trạm xăng, mặt nền xi măng phản chiếu một màu lạnh lẽo của kim loại.

"Là vỏ đạn." Khổng Tước ngồi xổm xuống, nhặt một vỏ đạn lên nghiên cứu: "Là đạn súng tiểu liên, còn có... Chết tiệt? Súng máy hạng nặng? Chắc chắn không phải Thanh Phong mang đến. Bọn họ khinh thường việc sử dụng vũ khí hạng nặng."

Phong Quy Dã đứng dưới ánh trăng, nhìn chằm chằm vào vỏ đạn súng máy hạng nặng. Bên dưới vỏ đạn là vệt máu khá mới.

"Đại ca, xem ra chúng ta phải chú ý né đạn rồi." Khổng Tước mặt mày ủ rũ.

"Súng máy hạng nặng không tiện mang theo, phục kích của kẻ địch không phải là kế hoạch tạm thời." Lông mày Phong Quy Dã nhuốm ánh bạc của trăng, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị. "Bị tấn công trên đường áp giải Rong biển. Sau đó kẻ địch nhanh chóng rút lui. Đây là một phần của toàn bộ kế hoạch."

"Kẻ địch rốt cuộc có ý đồ gì?"

"Thời điểm chúng trì hoãn quá trùng hợp." Phong Quy Dã nhìn về phía chiếc xe địa hình bọc thép thứ hai. Chiếc rèm cửa sổ phía sau xe bị một bàn tay trắng nõn nhanh chóng kéo xuống.

Phong Quy Dã trầm giọng: "Xuất phát, đến thị trấn Kim Thạch."

"Đã rõ! Gây sự với đoàn Kiêu Lang chúng ta là sai lầm của bọn chúng." Khổng Tước búng vỏ đạn khỏi ngón tay.

Bốn giờ sáng, Hạ Huỳnh một lần nữa tỉnh giấc. Cô cảm thấy chiếc xe chầm chậm dừng lại. Cuối cùng đỗ dưới một cái cây lớn, xung quanh là những bụi cỏ hoang vu ẩn hiện bóng người.

"Tại sao? Lôi, giúp chúng tôi nói chuyện với đại ca đi!"

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Hạ Huỳnh ngáp.

"Đến Phiên chợ rồi, đại ca lại không cho chúng tôi xuống xe." Tiểu Tuấn rất ấm ức.

Cô trầm ngâm như suy nghĩ điều gì.

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.