TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Thế giới 1 - Chương 12

Câu nói vừa rồi của Yến Vô Trăn đã giải đáp phần nào thắc mắc của anh.

“Tiểu Cửu” của Yến Vô Trăn từ đầu đến cuối chỉ có một. Chỉ là hai trăm năm trước, “Tiểu Cửu” ấy hoàn toàn là một con chó, cả xá© ŧᏂịŧ lẫn linh hồn đều là loài chó, chết thảm rồi lại bị đặt vào lớp da người.

Nhưng ai đã làm chuyện đó?

Là Yến Vô Trăn ư?

Hay còn có một khả năng khác?

Lương Liêu nhanh chóng đem suy đoán và nghi vấn của mình gửi cho nhóm.

Lương Liêu: [Tôi nghĩ con chó của viện trưởng chắc chắn là đầu mối để vén mở bí mật ẩn sau Bệnh Viện Âm Sơn…]

(Người chơi Lương Liêu đang nhập…)

Bùi Tử Khiên: [Hai phút rồi mà sao còn đang nhập vậy? Hệ thống còn bị kẹt lệnh hả?]

Mà lúc này, Lương Liêu đã chẳng còn tâm trí đâu mà trả lời. Anh chết lặng đứng trong phòng thay đồ, đôi tai đỏ bừng khi nhìn thấy cả một dãy quần áo treo ngay ngắn bên trong.

Tai thỏ, đuôi chó, đồ trong suốt, bộ ôm sát, kiểu thắt nút dây…

Đây… đây là cái quái gì vậy chứ!!!

“Em thay đồ xong chưa?”

Đúng lúc ấy, từ bên ngoài, giọng nói của Yến Vô Trăn vang lên.

Lương Liêu đứng giữa một loạt quần áo phóng túng khoe ngực khoe bụng, cố gắng lục tìm lấy một bộ kín đáo nhất. Cuối cùng anh cũng chọn được một bộ vest đen, ít ra trông nghiêm chỉnh hơn những món khác có thể khiến anh đỏ mặt chỉ cần chạm vào.

Mấy lần ngón tay anh lướt qua lớp vải mỏng tang kia, từng khớp xương run rẩy đến phát sợ. Anh không dám tưởng tượng cảnh mình mặc mấy bộ đồ “tình thú” ấy rồi phải đứng trước mặt Yến Vô Trăn, chẳng khác gì mấy tay tiếp khách trong hộp đêm cả. Nghĩ đến thôi cũng đã muốn độn thổ rồi.

Anh hít sâu, ép mình phải ngừng suy nghĩ vẩn vơ. Như thôi miên bản thân, anh tự nhủ rằng những gì mình nhìn thấy và chạm vào đều chẳng có gì bất thường.

Theo lời Yến Vô Trăn thì Tiểu Cửu vốn là một con chó không quen mặc quần áo nên mới có nhiều trang phục tự do đến vậy.

Đúng rồi, đừng tưởng tượng thêm nữa, đâu có gì to tát, dù sao anh cũng đâu có định mặc những thứ đó…

Thế nhưng bộ vest mà anh khổ sở chọn ra vẫn kỳ quặc không sao tả xiết.

Kiểu dáng bề ngoài thì chuẩn mực, thậm chí thêm dây đeo vai trông cũng chẳng có gì đáng trách nhưng cái dây trên bộ vest này lại chẳng giống món trang trí thông thường mà giống y như bộ dây ngực chuyên để kìm hãm chó săn lớn khỏi lao đi cắn người.

Đáng lẽ phần dây phải siết chặt quanh cổ và bụng của chó thì nay lại nằm ngang qua ngay dưới xương quai xanh và dưới ngực anh.

Thân hình của Lương Liêu vốn cao lớn vạm vỡ như núi, vòng ngực lên đến một mét bốn, thế nên khi bị dây đai ghì lại, bắp ngực căng tròn kia càng thêm nổi bật, lộ rõ sức mạnh tiềm tàng chỉ chực bùng nổ. Những đường nét cơ bắp ở lưng rộng cũng hiện ra rành mạch đến mức không thể bỏ qua.

Nhưng như vậy vẫn chưa hết, phía sau quần tây còn may thêm một chiếc đuôi chó thật to, vừa dài vừa xù lông, sắc lông đen tuyền như giống ngao Tây Tạng, nổi bật hẳn trên làn da đồng hun khỏe khoắn, vừa hoang dã lại vừa gợi cảm.

Kế bên còn đặt sẵn một cặp tai chó dựng đứng, đồng bộ với cái đuôi kia.

Lương Liêu chỉ muốn làm ngơ nhưng lại sợ nếu không mang thì Yến Vô Trăn sẽ bắt anh quay vào mặc lại hoặc tệ hơn là chính tay cô sẽ đội cho anh. Mới nghĩ đến cảnh đó thôi, anh thà cắn răng chịu đựng một lần cho xong.

Đối với gu thẩm mỹ thẳng như thép của anh thì đây quả là cực hình. Bởi vậy khi anh bước ra, thân hình cao gần một mét chín kia đỏ bừng đến mức như bốc hơi, hai tay hai chân không biết để đâu, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu ủ rũ, ngốc nghếch đến buồn cười, lại vô tình lộ ra nét đáng yêu khó tả.

Yến Vô Trăn cũng đã thay một bộ khác.

Lần này là vest trắng họa tiết xương cá, đường cắt may cổ điển tinh tế, càng tôn thêm dáng người cao gầy. Khóa thắt eo hình tam giác khéo léo siết lại vòng eo dẻo dai mảnh mai hơn.

2

0

5 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.