TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Thẩm Tinh Độ mở to mắt, ngập ngừng hỏi: “Ngươi… nghe hiểu ta nói sao?”

“ Kiên nhẫn của ta có hạn. Cho ngươi ba giây để giải thích. Yêu tà mà ta gặp, chưa từng thoát được.”

Giọng nam nhân trầm thấp, khí thế đè ép người khác khiến nàng run rẩy. Đúng là chiến thần trên chiến trường, quá đáng sợ!

Thẩm Tinh Độ run run tính nói:

“Ba… hai…”

“Ta không phải yêu tà! Ta là Thẩm Tinh Độ đích nữ của Thẩm thái phó!

Hôm qua ở chợ đen ta vỗ được một con hồ ly đen, nó chạy ta đuổi theo.

Rồi đột nhiên sét đánh! Ta bị sét đánh trúng.

Tỉnh lại thì đã biến thành hồ ly!”

Nói đến đây, Thẩm Tinh Độ vừa chỉ trỏ vừa khóc. Nhớ lại hai ngày này bao nhiêu tủi thân, lại thêm chân đau, nước mắt liền tuôn không ngừng, nhỏ tong tong xuống lưng ngựa.

Nhạn Nam Phi không phải người thương hoa tiếc ngọc, chỉ hơi nhíu mày, lạnh giọng hỏi: “Ngươi là Thẩm Tinh Độ? Có thể chứng minh không?”

Chứng minh…?

Nàng chưa từng nghĩ có ngày phải chứng minh mình là chính mình!

Thẩm Tinh Độ gấp đến nỗi vo tròn lông mày thành một nắm: “Ta bị sét đánh cùng với con hồ ly đó! Thân thể ta chắc chắn còn ở trong rừng!

Con hồ ly đó rất có thể đang chiếm lấy thân thể ta!

Không tin, ngươi cứ phái người đi tìm!”

Nhạn Nam Phi gật đầu, lập tức gọi tướng sĩ đến phân phó. Rất nhanh sau đó, có một tiểu đội lập tức quay trở lại núi tìm kiếm.

Có chiến thần giúp đỡ, chắc chắn dễ tìm hơn nàng tự đi mò mẫm. Thẩm Tinh Độ thở phào nhẹ nhõm, cắn răng chịu đau, yên tĩnh nằm trong lòng Nhạn Nam Phi được đưa về phủ tướng quân.

Có lẽ vì sợ làm mất uy nghiêm khi cứ nói chuyện với một con hồ ly trước mặt bao người, vừa về đến phủ, Nhạn Nam Phi liền cho lui tất cả.

Một tay ôm lấy nàng, một tay giữ chặt chân bị thương, không cho nàng cử động.

Sau đó, hắn lấy ra hòm thuốc. Động tác của Nhạn Nam Phi cực kỳ thuần thục, từ đâu đó rút ra một cái kéo, cắt rời đuôi tên đang găm vào chân nàng:

“Nhịn một chút.”

Vừa dứt lời, hắn liền mạnh tay rút mũi tên ra. Thẩm Tinh Độ đau đến mức nước mắt trào ra. Nàng muốn cắn môi mà không có môi để cắn, đành phải run rẩy, nghiến răng ken két.

Nhạn Nam Phi thấy nàng đau đến vậy mà không hét lên một tiếng, trong mắt thoáng hiện lên tia tán thưởng.

Hắn nhanh chóng rắc thuốc cầm máu, rồi dùng gậy gỗ và băng vải cố định lại vết thương.

Thẩm Tinh Độ ngạc nhiên nhìn hắn, không nhịn được nhỏ giọng nói: “Không ngờ chiến thần của đại lục còn biết trị thương cho hồ ly…”

6

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.