TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Hai cánh môi mỏng đỏ chót của thực khách họ Tạ thưa thớt điểm xuyết trứng muối và đậu xanh mịn nho nhỏ. Trong khoang miệng, bột nếp dẻo dính, khoai môn xay nhuyễn, trứng muối béo ngậy, đậu xanh thơm bùi và trà bông hoà quyện tạo nên tổ hợp hương vị quyến rũ đến khó quên.

"Hương vị này?" Tạ Đông Nghi luyến tiếc nuốt từng chút một bỗng nhíu mày ngờ ngợ, cô vội vã mở ra những chiếc mochi còn lại trong hộp, màu sắc khác nhau mang theo hương vị khác nhau? Tiếp đến là đậy xuống nắp hộp và tìm kiếm tên của hiệu:

"Chè trôi nước Đông Hạ?"

"Ừ, quán nhỏ mới mở cách đây hơn nửa tháng đã làm mưa làm gió trên mạng, mỗi ngày đều đông nghịt người mua phải xếp hàng dài cổ đấy, trên Sa Pa ý, em không biết à?" Phan Vũ Thanh Trà cảm thấy phản ứng này của em gái họ Tạ cũng thật ngoài sức tưởng tượng đi, nếu biết em ấy thích ăn hai món này như vậy thì vợ chồng nhà cô đã mua thêm mấy phần rồi.

Tạ Đông Nghi bừng tỉnh, đây chính là cửa hiệu trong bức ảnh tối qua cô xem?

Dưới cái nhìn đầy tính chất xem kịch hay của chị gái họ Phan, Tạ Đông Nghi vội vàng lấy ra điện thoại tìm kiếm và rất nhanh, khá nhiều bài viết liên quan liền xuất hiện.

Cô chăm chú quan sát mặt tiền của cửa hàng, rất nhỏ nhưng thiết kế nổi bật, ảnh nào cũng đông nghịt khách hàng chờ mua.

"Chè trôi nước Đông Hạ?"

"Đông Hạ?"

"Đông?"

"Hạ?"

"Đúng rồi, chính là như vậy, chính là như vậy!" Tạ Đông Nghi lẩm bẩm đến vui sướиɠ, cô đúng là ngốc mà, hai chữ rõ ràng hơn cả ban ngày như vậy mà sao cô không nghĩ ra sớm chứ? Còn cả hương vị quen thuộc kia nữa, đây còn không phải là bánh mà em gái mùa hạ nhà cô làm hay sao?

Cô tiếp tục phóng to các bức ảnh lên nhưng thật lạ, người bán hàng không phải Hạ Hạ của cô?

"Chị Trà, người đứng bán hàng này có phải là chủ cửa hàng không ạ?"

"Chị cũng không rõ, nhưng mỗi ngày cửa hàng này đều bán số lượng khá nhiều, chắc chắn không chỉ có một người. Cô bé này có thể chỉ là nhân viên thôi." Phan Vũ Thanh Trà bình tĩnh phân tích, cô cũng thật tò mò muốn biết người làm ra những món ăn ngon này trông như thế nào?

Tạ Đông Nghi có linh cảm mạnh mẽ rằng đây chính là quán của Hạ Hạ nhà cô, nhưng mà cô không thể bỏ công việc ở đây để lên đó trồng cây si dài ngày được, hơn nữa em ấy chủ động trốn tránh cô thì chắc chắn đã có sắp xếp, nếu cô không tính toán chu đáo mà làm em ấy chạy đi lần nữa thì tính sao?

Bên bàn tiếp khách sang trọng, Phan Vũ Thanh Trà đang định nói gì đó thì liền thấy trợ lý kiêm vệ sĩ của Tạ Đông Nghi gõ cửa đi vào, sau đó hai người to nhỏ chỉ chỏ gì đó rất nhanh lại đi ra. Đợi cánh cửa văn phòng đóng lại cô liền tò mò:

"Sếp tổng à, em lại giờ thủ đoạn gì đấy?"

Tạ Đông Nghi liếc nhìn chị gái quyến rũ họ Phan rồi cong lên khoé môi:

"Thủ đoạn cái gì mà thủ đoạn, em đang kiếm em dâu về cho chị đấy!"

"Ai? Hạ Hạ sao?" Phan Vũ Thanh Trà kích động đi tới nhìn Tạ Đông Nghi với vẻ mặt hứng thú.

7

0

2 tháng trước

4 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.