TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Trong lúc đó tại khu phố sầm uất của thị trấn xinh đẹp, Tăng Bảo Ngọc chính là em họ bên nhà chồng của Đồng Khả Nguyên đang hân hoan bán hàng cho khách. Cô bé rất thông minh lại hoạt ngôn và khéo léo, công việc buôn bán của "chè trôi nước Đông Hạ" lên nhanh như diều gặp gió cũng có công không ít của em gái nhỏ này.

"Chị Hạ Hạ ơi, cứu em, khách đến đông quá ạ!"

Hà Nhật Hạ vừa hoàn thành xong một trăm cái mochi kem tươi kết hợp với trân châu ngọc trai, xoài và dâu tây liền thấy Tăng Bảo Ngọc ngó vào hớn hở.

"Được rồi, được rồi, chị ra ngay." Cô vui vẻ đi ra ngoài đúng lúc một người hâm mộ to đùng của cô cũng vừa tới.

Tô Trần Chi Linh vừa đến đầu phố đã thấy cửa quán nhỏ đông nghịt khách. Từ lần tình cờ gặp lại hơn nửa tháng trước đó, thì hôm nay cô mới có thời gian để đến gặp em gái mùa hạ.

"Hạ Hạ, chúc mừng em, chè trôi nước Đông Hạ làm ăn phát đạt quá!" Sau một hồi đứng đợi gần hai mươi phút thì Tô Trần Chi Linh mới có không gian để tiếp cận bà chủ Hạ.

"Chị Chi Linh quá khen rồi, chúng em chỉ buôn bán nhỏ thôi ạ." Hà Nhật Hạ lúc này mới được nhàn rỗi một chút để tiếp đón chị gái họ Tô, nhưng mà còn chưa kịp nghe người ta nói thêm câu nào thì rôm rả mấy tốp khách nữa lại tới. Cô đành bất đắc dĩ mỉm cười chỉ chỉ các thượng đế của mình khiến Tô Trần Chi Linh cũng vô thức cười theo:

"Chị hỗ trợ cho bánh vào túi nhé?"

"À... vâng." Hà Nhật Hạ thấy chị ấy đã nhanh tay cầm bịch túi ni lông rồi đành không tiện từ chối, nên thành ra mới có một màn gây hiểu lầm cho ai đó ở thủ đô xa xôi.

Đối diện bên kia đường, hai nhân viên trong công ty của Tạ Đông Nghi vừa dùng điện thoại quay video vừa thở dài tiếc nuối. Hoá ra người mà cấp trên của bọn họ muốn tìm lại ở ngay xứ sở xinh đẹp này, còn chính là bà chủ quán chè trôi nước nổi tiếng mà suốt cả tuần nay họ đều mua nữa chứ, thế là phần thưởng một tháng lương đã không cánh mà bay, vì người tìm ra cô ấy không ai khác lại chính là người treo thưởng, Sếp tổng nhà bọn họ!

Văn phòng tổng giám đốc công ty du lịch "Asia & Europe Travel" tại thủ đô.

Ngô Kim Hy vừa gõ cửa xong đã hấp tấp tiến vào:

"Chị Nghi, có rồi!" Anh chàng trợ lý kiêm vệ sĩ to con đưa đến điện thoại của mình, trên màn hình đã hiển thị sẵn đoạn video mà nhân viên công ty trên Sa Pa được anh giao phó gửi về.

Tạ Đông Nghi cũng mong chờ không kém. Cô khép lại tập tài liệu trong tay và nhận thấy điện thoại, nhưng rất nhanh tâm trạng vui vẻ liền bị hình ảnh trong thiết bị điện tử trước mặt làm bay đi sạch sẽ.

Cô suy đoán quả không sai, người làm ra những chiếc bánh ngon đến mê hoặc và cũng là chủ của quán nhỏ này chính là em gái mùa hạ của cô. Nhưng còn người lúc nào cũng dán sát đến em ấy kia là thế nào?

"Chị ta là ai?"

Ngô Kim Hy giật mình vì chất giọng lạnh đến âm độ của Sếp tổng nhà anh, sau đó vội trình bày:

"Người này là giám đốc chi nhánh công ty du lịch Xuyên Á ở thành phố Lào Cai, hình như tên là Tô Trần Chi Linh, đúng rồi, chính là cô ấy ạ." Sở dĩ Ngô Kim Hy nhận ra người này vì anh đã gặp cô ấy vài lần trong các cuộc hội nghị của ngành trước đó. Còn về phần Sếp tổng nhà anh không biết cô ấy thì cũng dễ hiểu, vì chị ấy toàn tiếp xúc với hết tổng giám đốc, chủ tịch, bí thư thành phố rồi lại đến đối tác nước ngoài thì lấy đâu thời gian mà nhìn đến đội ngũ cấp dưới của công ty khác. Nhưng mà chắc chắn là lớn nhỏ người trong ngành đều sẽ biết đến Sếp tổng nhà anh, chị ấy được mệnh danh là "ngôi sao sáng giá" trên bầu trời quản lý du lịch, vô cùng nổi tiếng.

"Chị Nghi, chúng ta có lên đó không?" Ngô Kim Hy đánh liều gợi ý. Dựa trên bản năng của đàn ông các anh cho thấy, nhân vật họ Tô này có thể là mối đe doạ cho hạnh phúc trăm năm của Sếp tổng nhà họ.

"Lên đâu?" Tạ Đông Nghi trong lòng không yên nhưng ngoài mặt lại cực kỳ hờ hững.

Trợ lý Hy trố mắt, chị ấy đây là đang nghĩ cái gì, người ta có thể là tình địch đấy, tình địch nặng ký, tình địch không thể xem thường nha, mà sao Sếp tổng nhà anh lại làm như đây là chuyện của người khác ý nhỉ? Nhưng đột nhiên trong đầu anh lại toả sáng:

"Đi Sa Pa, cuối tuần này chị được mời làm đại biểu danh dự tại đại hội du lịch Tây bắc tổ chức trên đó còn gì ạ?"

"Ừ, tiện thể đem tổ quảng cáo của công ty theo luôn, lên ghi hình dự án quảng cáo mới cho kỳ thu đông và nghỉ Tết sắp tới."

"Vâng, bây giờ em đi sắp xếp luôn." Ngô Kim Hy nhận lại điện thoại của mình rồi rất nhanh đã biến mất sau cánh cửa văn phòng. Anh thật mong chờ Sếp tổng hành động, lại âm thầm hâm mộ cô gái Hà Nhận Hạ kia. Phải biết là từ khi anh đi theo chị ấy đến nay gần sáu năm rồi mới thấy có một cô gái khiến chị ấy chủ động theo đuổi, ngoài ra toàn là người khác muốn lấy lòng chị ấy thôi đấy. Cô gái mùa hạ này chắc hẳn rất đặc biệt đi!

Văn phòng giờ chỉ còn Tạ Đông Nghi và cơn giận không có chỗ phát tiết. Cô bực bội mở ra ảnh chụp của Hà Nhật Hạ trong điện thoại của mình và nhíu mày:

"Em khá lắm, dám chạy theo người ta mà bỏ mặc chị!"

7

0

2 tháng trước

12 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.