TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Đại hội du lịch Tây Bắc diễn ra tại Sa Pa vào sáng thứ bảy, nhưng để đảm bảo an toàn, đoàn của công ty Tạ Đông Nghi đã xuất phát từ mười giờ sáng hôm trước, vì còn mang theo cả đội quảng cáo lên quay dự án mới.

Từ Hà Nội đi qua cao tốc lên tới thành phố Lào Cai, cả nghỉ ngơi dọc đường thì lên tới thị trấn Sa Pa là mười sáu giờ ba mươi.

Sau đó cả đoàn nghỉ ngơi tại khách sạn MGallery toạ lạc ngay tại trung tâm thị trấn và gần nhà thờ đá, là khách sạn đẳng cấp quốc tế năm sao đầu tiên và sang trọng nhất tại Sapa. Tiếp đến là ăn uống và phân chia nhiệm vụ xong thì màn đêm cũng thong dong buông xuống.

Trợ lý Ngô Kim Hy cùng các đồng nghiệp hăng hái xuống đường tận hưởng "thị trấn trong sương" về đêm. Còn Tạ Đông Nghi thì không quan tâm đến chủ đề này lắm, cũng không cần vội vã chạy đến tìm em người yêu bướng bỉnh, mà ung dung thả mình lên giường đệm sau khi tắm rửa sảng khoái rồi rất nhanh đã đi vào mộng đẹp.

Rạng sáng hôm sau, Tạ Đông Nghi đúng giờ sinh học tỉnh dậy, bên ngoài trời vẫn còn tối đen nhưng các hàng quán nhỏ đã rục rịch hoạt động. Cô ghé nhìn qua cửa sổ, không khí đầy hơi nước liền sung túc ùa vào, hình như vừa có mưa nhỏ.

Dưới sảnh khách sạn, trợ lý kiêm vệ sĩ đô con của Tạ Đông Nghi đã chờ sẵn, trên tay còn cầm theo hai chiếc ô nhỏ. Bây giờ đã qua đầu tháng sáu, thời tiết Sapa bắt đầu bước vào mùa mưa và thường xuyên sẽ bắt gặp những vị khách đặc biệt từ trên trời rơi xuống.

Ngô Kim Hy đã theo Sếp tổng nhà anh đi công tác ở đây không ít, nhưng thư thả ngắm thị trấn du lịch vào sáng sớm tinh mơ như thế này thì lại là lần đầu tiên.

Hai người đi qua quảng trường một đoạn thì thấy một chợ cóc vô cùng nhộn nhịp, những chiếc bóng điện treo cao lung linh toả sáng như l*иg đèn. Bỗng vượt lên hẳn âm thanh mua bán huyên náo, chất giọng khoẻ khoắn xen lẫn cao hứng của một nam thanh niên mạnh mẽ phóng sang:

"Anh Kim Hy, là anh phải không ạ?" Thanh niên không đợi nhận được câu trả lời đã ba bước chạy tới:

"Là em, Đông su mô, bạn của Kim Bắc nhà anh này!"

"Đông su mô? À, là Đông Phú Thọ hả, sao em lại ở đây?" Ngô Kim Hy nhận ra bạn đại học của em trai liền vui vẻ hỏi, không ngờ ở tận đây lại có thể gặp được người quen.

"Em bỏ việc ở Hà Nội rồi, bây giờ đang phụ gia đình phát triển trang trại, em và Bố Mẹ đang bán trứng ở bên kia, anh... à, em mời anh và chị qua chơi ạ!" Chàng trai trẻ bây giờ mới nhận ra còn có một chị gái vô cùng xinh đẹp đi cùng người quen của cậu nữa.

Tạ Đông Nghi cũng quan sát chàng trai này, cách cô vài mét có thêm mấy người bên tổ quảng cáo vừa ra tới.

Sau khi nghe chàng trai cao to, còn lực lưỡng hơn cả trợ lý kiêm vệ sĩ cơ bắp của cô giới thiệu về trứng mà nhà cậu ấy đang bán, Tạ Đông Nghi liền nảy ra ý tưởng thú vị, và chính ý tưởng bột phát này là lý do khiến cho một lúc sau đó, em người yêu của cô phải tay không trở về.

Vài tiếng đồng hồ tiếp theo, đại hội du lịch Tây Bắc được tổ chức tại quảng trường với sự có mặt của đông đảo đại diện trong ngành diễn ra cực kỳ hoành tráng. Sau khi các chương trình kết thúc, Tạ Đông Nghi không ở lại tham dự tiệc tùng mà bắt đầu tiến hành công cuộc đi hái bông hoa nhỏ của cô.

Lúc này tại mặt tiền của "Chè trôi nước Đông Hạ", tấm bảng đề theo mười chữ: "đã hết bánh, hẹn quý khách đầu giờ chiều nay" được treo lên từ lâu, nhưng số người đứng trước cửa hàng vẫn khá đông đúc.

"Xin chào, tôi đến giao trứng vịt, em có phải là Hà Nhật Hạ không?" Chàng trai bán trứng sáng nay với tên gọi Đông su mô lưu loát xuống khỏi xe tải nhỏ và đi tới.

Tăng Bảo Ngọc đang lau chùi tủ bánh đến sáng bóng vội vàng dừng tay:

"Không phải ạ, nhưng chị Hạ là chị của em, chị ấy đặt mua trứng này ạ?"

"Không phải chị ấy đặt mua, mà là vợ của chị ấy, đây là tiệm Chè trôi nước Đông Hạ đúng không?"

Chàng trai to con hỏi dứt lời còn cố tình ngửa lên nhìn biển hiệu, đúng rồi, chính là địa chỉ mà chị gái sáng nay đi cùng anh Kim Hy viết cho cậu.

Đúng lúc này Hà Nhật Hạ cùng vợ chồng Đồng Khả Nguyên đi ăn trưa trở về, còn tình cờ gặp bạn học cấp ba là Nguyễn Phương Uyên và chị gái họ Tô, Tô Trần Chi Linh cũng đang đi tới.

Tăng Bảo Ngọc như thấy được cứu tinh liền gọi to:

"Chị Hạ, anh ấy nói là... vợ của chị đặt mua chỗ trứng vịt này, bây giờ anh ấy giao đến ạ."

Một câu này vừa nói ra đã thành công khiến mọi người ngây ngốc, đặc biệt là Tô Trần Chi Linh, cô còn chưa kịp thổ lộ gì với em gái mùa hạ câu nào mà sao em ấy lại có vợ rồi?

Chàng trai Đông su mô thấy vẻ mặt của mấy anh chị này mà khó hiểu, cậu chỉ giao trứng đến thôi mà, đây là...

"Ơ, chị là người sáng nay đặt cọc tiền trứng cho em đúng không ạ?"

"Vậy đây là... cửa hàng của chị à?"

"Chị là... Hà Nhật Hạ?" Tông giọng của chàng trai to con bất ngờ tăng cao, nếu đúng như vậy thì thật thú vị, sáng nay chị ấy không mua được trứng là vì vợ của chị ấy đã mua hết rồi, đây là gì, vợ của chị ấy muốn bất ngờ tặng trứng vịt sao, cũng quá là mới mẻ đi, từ trước đến giờ cậu mới chỉ nghe là tặng hoa, tặng tiền, tặng xe ... thôi, chứ chưa thấy ai tặng mấy nghìn quả trứng bao giờ nha!

Hà Nhật Hạ nhìn một cái liền nhận ra cậu em này là con trai của cô chú bán trứng sáng nay, nhưng mà cô cũng đâu có vợ?

"Chắc em nhầm lẫn gì rồi, chị còn chưa có..."

"A... vợ chị về rồi kìa!"

8

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.