TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11

Trong cửa hàng nhỏ ngào ngạt hương thơm và rộn ràng tiếng cười nói, bà chủ Hạ đang tấp nập bán những chiếc bánh cực phẩm, thỉnh thoảng còn phải tiếp chị gái họ Tô đầy ý tứ kia nữa nên không hề lường trước được, người mà cô vừa yêu lại vừa hận sắp xuất hiện trước mắt rồi!

Tô Trần Chi Linh nhìn em gái mùa hạ luôn tay luôn chân từ nãy đến giờ liền biết, cơ hội tâm sự với em ấy chắc không thể thực hiện được rồi, nên cô đành mua một túi bánh mochi to bự và hai hộp chè chôi nước loại lạnh rồi ra về. Để tối nhắn tin nói chuyện với em ấy dần dần cũng được đi!

Ba ngày sau.

Hừng đông vừa lên, không khí bên ngoài đã vô cùng sôi động. Hôm nay là cuối tuần nên lượng du khách đổ về để tận hưởng cảm giác mát mẻ và thơ mộng của thành phố trong sương càng nhiều, dự báo sẽ là hai ngày bội thu của các cửa hàng buôn bán. Và chắc chắn là quán nhỏ của bà chủ Hạ cũng không ngoại lệ.

"Ta đa!!!!"

"Aaaaa... chị Khả Nguyên, anh Vỹ, hai người làm em hết hồn!" Em gái nhỏ Tăng Bảo Ngọc bị anh họ và vợ của anh ấy doạ đến sởn cả gai ốc. Trời còn chưa sáng hẳn mà hai người đã lên đến nơi rồi.

"Ha ha, của em và Hạ Hạ này, mau ăn đi cho nóng. Mà chị Hạ của em đâu rồi?" Đồng Khả Nguyên cười cười nhét vào tay em họ một túi giấy có bốn bánh bao nóng hổi, hai cái vị phô mai xá xíu và hai cái đậu đỏ.

Tăng Bảo Ngọc vừa thổi vừa ăn đến thoả mãn còn lồm nhồm trả lời:

"Chị Hạ đang mua trứng vịt ngay đằng kia, để tối nay làm trứng muối ạ."

"Ừ, vậy vào đi, bọn chị giúp em dọn hàng." Đồng Khả Nguyên kéo chồng mình theo em họ đi vào quán. Sau đó hai người nhìn đến số lượng bánh đồ sộ kia liền cùng nhau vui vẻ, xem ra tốc độ kiếm tiền của Hạ Hạ nhà họ là không thể xem thường.

Cách quán nhỏ một đoạn không xa, chợ cóc họp vào tờ mờ sáng thường rất đông đúc, có đủ loại thực phẩm tươi mới như thịt, trứng, rau củ và các loại gia vị địa phương. Nhưng chỉ có vào sáng sớm thứ bảy mỗi tuần như hôm nay, thì mới có thêm rất nhiều thực phẩm từ dưới xuôi mang lên, nên lượng người tới mua cũng tăng đáng kể.

Quán của Hà Nhật Hạ càng ngày càng đông khách, ngoài chè trôi nước thì mochi trứng muối chính là món được yêu thích nhất, nên lượng trứng muối mỗi ngày cô dùng đều khá nhiều.

Mà trứng muối làm theo kiểu cấp tốc thì không đủ độ bùi béo như ý, mà phải làm bằng phương pháp truyền thống, tức là ngâm trong dung dịch muối bão hoà từ bốn đến năm tuần mới được.

Hơn thế nữa, ngoài muối hạt thì Hà Nhật Hạ còn kết hợp với một số nguyên liệu theo bí quyết riêng, đặc biệt việc lựa chọn và sơ chế trứng vịt cũng có kỹ thuật nhất định, nên chỉ là trứng muối đơn giản nhưng qua tay bà chủ Hạ lại có hương vị cực kỳ hấp dẫn. Thành phẩm thu được luôn béo ngậy mà không ngán, màu sắc tươi sáng, lòng đỏ sau khi làm chín hoàn toàn không khô cũng không tanh mà còn có độ ẩm do lớp dầu tự nhiện ngấm ra vừa đủ, lòng trắng thì không quá mặn và có thể dùng để chế biến các món xào, món canh hoặc súp vô cùng tiện lợi.

Nhưng có vẻ sáng nay Hà Nhật Hạ đến muộn rồi, vì tại sạp hàng mà cô hay mua cũng không thấy có bóng dáng của quả trứng nào.

"Cháu muốn mua trứng vịt à, thật tiếc quá, vừa nãy có một cô gái đã mua tất cả số trứng lần này chú mang lên rồi." Ông chú bán hàng và vợ của ông vừa nhìn liền nhận ra cô gái mới đến, vì tuần trước cô ấy đã mua của họ một lúc năm trăm quả trứng liền.

Bình thường trên này các chủ quán ăn hay mua trứng vịt lộn là nhiều, sau đó là trứng gà, còn trứng vịt thường thì đa số là bán lẻ. Nhưng mà lúc nào trứng của họ cũng bán rất nhanh vì nếu ai đã từng mua thì nhất định sẽ quay lại. Vì gà, vịt của họ là nuôi ở trang trại trong đồi, và tận dụng các phế phẩm nông nghiệp để cho ăn chứ không phải nuôi theo phương pháp công nghiệp, nên chất lượng trứng thơm ngon hơn hẳn, chỉ là giá thành sẽ nhỉnh hơn một chút.

"Mua nhiều như vậy ạ?" Hà Nhật Hạ bất ngờ hỏi lại, lần trước sau khi cô mua rồi mà vẫn còn mấy sọt to bự cơ mà.

Vợ của ông chú vừa nghe cô nói xong liền phấn khởi trả lời:

"Đúng rồi, lần này Cô và Chú còn cố tình đem theo một sọt nữa, không ngờ chưa cả mang xuống khỏi thùng xe đã được người ta mua rồi, là hai nghìn năm trăm trứng đấy cháu."

Ông chú nhanh tay sắp xếp trứng gà xong cũng hào hứng tham gia, ngón tay đeo găng bằng len đã sờn đến nhẵn thín chỉ sang thùng xe tải loại nhỏ:

"Tất cả vẫn y nguyên trên kia, cô ấy nói lúc nào cô chú bán xong ở đây thì đem đến cho vợ của cô ấy. Thật là, vợ của cô ấy đúng là tốt số quá, có chồng vừa đẹp lại và vừa giầu."

"Ông nói luyên thuyên cái gì đấy, người ta là nữ mà sao lại gọi là chồng, cả hai đều gọi là vợ!"

"Nhưng cô ấy khí chất thế cơ mà, bà không thấy mấy người đàn ông đi cùng cô ấy à, đều to con nhưng có ai phong độ như vậy đâu, bà nhìn đi, ngay cả Đông su mô nhà mình lúc nãy đứng cạnh người ta còn như em út kia kìa!"

Người được nhắc đến với cái tên mà nghe thôi đã thấy đồ sộ là "Đông su mô" kia chính là con trai của vợ chồng cô chú bán trứng. Anh tràng cơ bắp đang xếp mấy sọt trứng gà lên xe cho khách cũng phải liếc nhìn mẹ anh mà bật cười.

"Ông thì biết cái gì mà khí mới chả chất, mau sang kia nhặt trứng lộn đem cho người ta đi." Vợ ông chú hài hước trêu ông chồng mình rồi khéo léo nói chuyện với vị khách xinh đẹp trước sạp hàng của họ:

"Tuần này không còn trứng để bán cho cháu rồi, hay là thế này, nếu cháu muốn chắc chắn thì đặt cọc cho cô chú một phần ba tiền trứng rồi để lại số điện thoại, lần sau cô chú sẽ giao trứng đến tận nhà cho cháu, không sợ không có hàng mà cũng không cần tự đi đến lấy, cháu thấy được không?"

Hà Nhật Hạ cũng không còn lựa chọn nào khác, cô mới đến đây nên chưa biết được mối nào bán trứng ngon hơn và giá tốt hơn ở đây, số trứng muối còn lại có thể dùng cho ba ngày nữa, vậy có lẽ cần làm thêm một loại bánh khác để thay thế trong lúc chờ có trứng muối mới rồi.

"Chị đừng lo, nhà em không lừa lấy tiền của chị đâu, lần này chị đặt cọc thôi, còn từ các lần sau mua quen rồi thì em sẽ giao đến cho chị rồi mới nhận tiền. Đây là số điện thoại của em, chị lưu vào zalo hoặc tìm trên facebook là có thông tin đầy đủ và uy tín ạ." Cậu con trai su mô nhà cô chú bán trứng vững trãi đi tới đưa cho Hà Nhật Hạ một miếng giấy vừa xé từ quyển sổ tay nhỏ, trên đó ghi tên và số điện thoại của cậu ấy.

"Vậy hẹn gặp em vào tuần sau." Hà Nhật Hạ sau khi đưa trước một phần ba số tiền của năm trăm quả trứng cho cậu em đô con, thì cũng đi mua thêm vài loại rau củ để tạo màu cho bánh trôi.

Cô vừa nhìn những sạp hàng nhỏ vừa mông lung suy nghĩ, trong thị trấn này cũng có cô gái khác làm trứng muối, mà còn làm nhiều như vậy, lại còn kết hôn với người cùng giới sao? Có khi lúc nào đó thuận tiện phải ghé đến cửa hàng của cô ấy ăn thử mới được.

Nhưng mà cũng không cần cô đợi tới lúc thuận tiện đâu, vì chưa đầy bốn tiếng sau, một người nào đó đã cố tình mà "tiện đường ghé qua" quán chè nhỏ xinh của cô rồi.

7

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.