TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

Edit: Hến Con.

Nhưng trong cái nhà mà lúc nào cũng vì Vương Soái mà rối tung lên, người như Vương Vân Vân dễ bị lãng quên là điều không tránh khỏi.

Cô quá ngoan, quá hiểu chuyện.

Cũng vì điều đó mà sau này, cô nhất quyết không chịu lấy chồng. Cô và Giản Lê là hai người duy nhất trong họ tộc kiên quyết theo đuổi chủ nghĩa độc thân.

Sau này, Vương Vân Vân từng nói với Giản Lê:

"Chị thấy kết hôn thật là phiền phức, nuôi con còn mệt mỏi hơn gấp bội."

Đứa em trai ngang ngược, người cha nóng nảy, người mẹ thiên vị, và bà nội trọng nam khinh nữ…

Vương Vân Vân chưa từng mơ mộng gì về một cuộc sống gia đình hạnh phúc.

Giản Lê cùng Vân Vân dọn dẹp xong, kéo tay cô:

"Đi nào chị, tụi mình ra ngoài chơi chút."

Cô không thể làm gì để an ủi Vân Vân cả. Vì vấn đề của gia đình, dù có nhìn ra, cũng chẳng phải điều có thể thay đổi trong một sớm một chiều.

Thế nên… chơi trước đã.

Vương Soái dường như quên mất rằng mình bị đánh là vì Giản Lê, cũng mon men lại gần:

"Hai chị đi đâu đấy?"

Giản Lê nảy ra ý tưởng:

"Tụi chị đi bắt tôm càng!"

Vương Soái cụt hứng:

"Bắt cái đó làm gì? Toàn vỏ không à, ăn chẳng được bao nhiêu."

Bắt ve còn hơn, nướng ve ăn còn ngon!

Giản Lê ra vẻ thần bí:

"Em biết gì chứ? Bây giờ ở thành phố người ta chuộng ăn tôm càng đấy! Em bắt về đi, chị nấu cho!"

Chỉ cần nhắc tới “thành phố”, Vương Soái bắt đầu tin tưởng lưng lửng: "Thật hả?"

"Chị gạt em làm gì? Ở thành phố món đó đang hot lắm. Em thấy không ngon là tại em chưa biết cách nấu thôi."

Vương Soái lườm lườm:

"Chị đừng có lừa em nhé."

"Chị thề luôn! Chị không phải loại người đó!"

Vương Soái nửa tin nửa ngờ:

"Nhưng lần trước chị bảo Tôn Ngộ Không là con trai của Thái Thượng Lão Quân, rồi Hồng Hài Nhi là em trai của Na Tra, còn Trư Bát Giới…"

Giản Lê: "…"

"Chị lừa em bao nhiêu lần rồi, mấy truyện chị kể toàn sai, tivi không có chiếu vậy đâu."

Giản Lê cười gượng. Hồi trước hè nào cô cũng về đây, nhà cậu cả không có tivi, Vương Soái cứ bắt cô kể "Tây Du Ký".

Cô không hiểu sao lúc ấy lại thích “chế” truyện. Vừa kể đến Lò luyện đan, bỗng chuyển qua Động Bàn Tơ.

Vương Soái lúc đó nghĩ chị gái từ thành phố về chắc kể không sai, thế là tin răm rắp.

Cho đến khi… nhà mua được một cái tivi trắng đen.

Giản Lê giờ dụ dỗ:

"Lần này chị không lừa đâu, chị đảm bảo."

Vương Soái khi ấy còn chưa thành “trùm lừa đảo”, nên chẳng mảy may đề phòng, vội vàng xách cái xô:

"Đi đi đi! Em biết chỗ nào nhiều tôm càng lắm!"

9

0

3 tháng trước

15 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.