Chương 87
Nhật ký sinh hoạt nhà họ Điền (1)
“Viên Thịt, vào kiểm tra!” Tiêu Kiệt lên tiếng ra lệnh.
Giờ thì giá trị của vật nuôi mới phát huy tác dụng nè. Mấy chuyện nguy hiểm kiểu dò đường này tất nhiên phải để tụi chó đi trước.
Viên Thịt kêu ư ử, vừa run vừa rón rén chui vào trong. Răng Gãy cũng theo sau, hai con chó một trái một phải đi một vòng quanh đại sảnh nhưng lại không hề kích hoạt trận đánh nào. Dù vậy, Tiêu Kiệt vẫn không dám chủ quan. Theo lý mà nói, bản đồ ẩn mở ra nhờ tuyến nhiệm vụ thế này thì chắc chắn bên trong phải có BOSS nhiệm vụ.
Hắn và Ta Muốn Thành Tiên giữ khoảng cách với hai con chó, bắt đầu cẩn thận lục soát khắp nhà tổ nhà họ Điền. Đi ngang qua chỗ nào Tiêu Kiệt cũng không bỏ sót thứ gì có thể nhặt được. Bất kể là cái bình hoa trang trí hay lư hương trên bàn khách, chỉ cần có thể nhét vào hành trang, hắn đều gom sạch.
Đại sảnh đúng là chẳng có gì đáng giá ngoài đống bàn ghế mục nát và tủ kệ cồng kềnh có thể đập vỡ. Đi sang dãy nhà bên cạnh, tình hình cũng tương tự, trống trơn.
Đến khu bếp, cuối cùng hai người cũng vớt vát được vài món ra hồn như dao bếp, dĩa, bát sứ… Tiêu Kiệt không khách khí, gom hết cho vào hành trang. Dù nhỏ thôi nhưng lượm được bán cửa hàng cũng có thêm chút tiền lẻ. Ta Muốn Thành Tiên thấy vậy cũng bắt chước làm theo, thấy gì nhét được là nhét hết. Chỉ tiếc mấy chum gạo thì toàn chứa mấy thứ kiểu "Ngũ cốc mốc meo", "Táo rữa", mấy cái này vác về cũng chẳng ai thèm mua.
Tiếp đó là phòng ngủ, chỗ này còn có vài món như "Áo vải rách", "Áo da rách", "Giày da rách", "Quần dài rách", khéo mở được triểu lãm các loại đồ rách cũng nên. Tiêu Kiệt vẫn không bỏ qua, gom hết vào hành trang. Điều khiến hắn bất ngờ là ở tủ đầu giường lại tìm được một tài liệu.
[Khế đất nhà tổ họ Điền (vật phẩm nhiệm vụ)]
Sao dễ vậy? Tiêu Kiệt vui vẻ nhét luôn vào túi. Dù nhiệm vụ này chỉ là tìm hiểu thông tin thêm, nhưng biết đâu lại được phần thưởng gì xịn xịn.
Hai người vòng quanh lục tung cả nhà tổ một lượt. Phần lớn các phòng đều chẳng có gì giá trị. Thu hoạch tốt nhất cũng chỉ là mấy cái rương gỗ nhỏ chứa vài văn lẻ, thêm mấy bộ quần áo cũ và vài món trang sức không thuộc tính, mang đi bán cửa hàng chắc cũng được tí xu con.
Cuối cùng, trong một căn phòng sâu bên trong, hai người cũng tìm thấy cánh cửa dẫn xuống tầng hầm, nhưng lại đang bị khóa.
Tiêu Kiệt không vội mở ngay: “Tìm tiếp đi.”
Lại tiếp tục lục thêm hai căn phòng nữa. Đến khi mở cánh cửa cuối cùng ra thì bên trong là một phòng sách.
“Uầy, nhiều sách ghê.”
Nhìn căn phòng sách nhỏ xíu mà kệ nào kệ nấy đầy những sách, Tiêu Kiệt lia chuột quét từng cái một, tìm được vài cuốn có thể đọc được.
[Dị nhân Du ký]
[Bách Thảo kinh]
[Cửu Châu chí]
[Sơn Hải hoạ thuyết]
...
Tiêu Kiệt cẩn thận cất từng cuốn vào hành trang. Nhiều game thích tự sáng tác mấy đoạn tư liệu hoặc sách để người chơi đọc. Thường là để mô tả thêm về bối cảnh cốt truyện, làm cho thế giới trong game trở nên sống động hơn. Có khi còn cài cắm manh mối nhiệm vụ bí mật bên trong nữa. Mấy ông thích đào sâu tìm tòi cốt truyện chắc khoái đọc mấy cuốn kiểu này lắm. Nhưng Tiêu Kiệt thì trước giờ toàn tra hướng dẫn cho nhanh. Trò chơi này lại chưa có hướng dẫn, thôi thì hắn tạm làm học giả.
Hở? [Nhật ký sinh hoạt nhà họ Điền]? Cái này là… nhật ký của Điền Hữu Tài?
Tiêu Kiệt vừa nhìn tên sách liền thấy phấn khởi.
Mở ra xem, bên trong toàn ghi mấy chuyện lặt vặt của nhà họ Điền. Phần lớn đều chẳng mấy quan trọng, kiểu hôm nay nuôi trâu, mai mổ heo... Xem tới xem lui, hắn lại phát hiện ra một vài chi tiết khá hay ho.
[...
Nhật ký sinh hoạt nhà họ Điền
- Trang 13: Mười ba tháng sáu
Tên đạo sĩ kia lại tới ra rả cái tà thuyết tà môn kia. Gì mà đại kiếp sắp tới thế gian gặp nạn, còn lấy ba thứ đạo kinh rác rưởi kia ra khè ta. Toàn lời người si nói mộng dụ hoặc chúng sinh, tưởng ta đây là lũ trọc phú chẳng biết gì à? Hăm he tài sản ta chứ gì!
- Trang 27: Mùng ba tháng tám
Lại có tin xấu truyền tới từ phía ngoài thung lũng. Nghe nói châu phủ ngoài kia đã loạn hết cả lên. Nghe nói yêu ma hiện thế, người chết khắp nơi, xác chết thì đi loạn giữa ban ngày, dã thú thì phát điên bỏ rừng. Có lẽ tên đạo sĩ kia cũng không phải chỉ biết nói bừa.
- Trang 59: Mùng ba tháng năm
Ta lại gặp tên đạo sĩ kia, gã muốn bán cho ta một tờ “Thần phù”. Nghe bảo thứ này có thể triệu hoán thiên binh thiên tướng. Ba trăm lượng bạc là tài sản tích cóp mấy thập kỷ của nhà họ Điền ta. Nhưng vì giữ vững gia nghiệp, ta nhất định phải đánh cược lần này. Hy vọng gã không gạt ta.
- Trang 60: Mùng năm tháng năm
Đám bù nhìn biết đi kia là thiên binh nỗi gì! Rặt một lũ rối! Chắc chắc là do kỹ xảo cơ quan trong Kỳ Môn Độn Giáp. Thôi có tác dụng là được rồi, đám thú hoang hoá rồ kia bị đuổi là tốt. Coi như ta không lỗ vốn.
- Trang 62: Mùng bảy tháng năm
Hôm nay lại có một người hầu chết, hình như bị bù nhìn giết. Mấy người hầu còn lại quỳ xuống xin ta phá hủy lá bùa này. Đúng là lũ ngu, bọn chúng biết cái gì chứ. Có lá bùa này mới giữ được sản nghiệp nhà họ Điền, chết một hai mạng thì có là gì, cẩn thận một chút là chẳng sao cả.
1
0
5 ngày trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
