TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 86
Phá cửa xông vào

Vừa chạm đất, Điền Đại Ngưu lại phang thẳng rìu từ trước mặt xuống!

Thuận Phách trảm!

Vãi, tên này còn biết đánh combo?

Tiêu Kiệt không ngờ một con quái cấp 9 lại có nhiều kỹ năng đến thế, chỉ còn cách lăn người né đòn. Ai ngờ Điền Đại Ngưu vừa hụt một rìu, chưa kịp thu chiêu ông ta đã bước lên, tung ngay chiêu Lướt tới, Hất lên!

Tiêu Kiệt vừa đứng dậy đã bị ông ta hất bay lên trời.

-47 sát thương!

Áo giáp hỗn hợp da vải mà hắn đang mặc lập tức thể hiện rõ tác dụng "xài tạm", máu tụt gần một phần ba chỉ trong một đòn. Tiêu Kiệt bật dậy, chẳng buồn nghĩ nhiều, quay người bỏ chạy.

“Chạy! Thả diều nó!”

Vừa chạy hắn vừa thở dài, đúng là cấp còn quá thấp mà. Với hắn cũng chẳng ngờ quái hình người lại khét tới vậy. Combo kỹ năng mượt như cao thủ thi đấu, hoàn toàn không giống mấy NPC ngu si trong game khác. May mà hiện tại phe mình có tới bốn người, chẳng cần solo với nó làm gì cho mệt. Trận chiến vừa rồi đã khiến ông ta mất gần nửa cây máu, thêm vài lượt nữa là hạ được thôi.

Tiêu Kiệt vừa chạy vừa bắn tên, Ta Muốn Thành Tiên cũng bắt đầu phối hợp bắn cung. Hai con chó thỉnh thoảng lại nhào tới cắn một phát, máu của Điền Đại Ngưu cứ thế bị rút sạch từng chút.

Điền Đại Ngưu (võ giả ma hoá): “Đồ hèn… A a a!”

Ông ta ngã gục xuống đất trong tiếng rên, máu tụt sạch.

Tiêu Kiệt rút ra một lọ thuốc hồi máu, uống cho đầy cây, thở phào. Trận này tuy căng nhưng kết cục vẫn ổn, đúng là "người đông thì thế mạnh".

Hai người tiến tới kiểm tra xác, Tiêu Kiệt vừa nhìn thấy vật phẩm rơi ra liền mừng rỡ. Điền Đại Ngưu rơi hai món đồ. Món đầu tiên là một cái hộ tay.

[...

Hộ tay võ giả (bao cổ tay)]

- Bảo hộ thân +2

- Sát thương tay không +3

- Mô tả: Hộ tay bằng da có gắn đinh tán, đặc trưng của võ giả. Khi đánh tay không, đinh tán giúp tăng lực sát thương cho đòn đánh.

…]

Món này… nhìn là biết vô dụng, ai rảnh mà đi đánh tay không?

Món thứ hai mới là thứ đáng giá: Cây rìu khổng lồ ông ta cầm.

[...

Cự phủ (vũ khí hạng nặng/ưu tú)

- Yêu cầu: 30 điểm Sức Mạnh.

- Sát thương: 25 (chém)

- Khả năng phá giáp +5

- Hiệu ứng đặc biệt: Đập Nát, khi tụ lực tấn công có thể phá vỡ khiên hoặc công trình gỗ.

- Mô tả: Một cây rìu chiến cực lớn có ngoại hình như tấm thép, cần sức mạnh cực cao để vung được. Thường được dùng trong chiến trường như vũ phí công sự để phá huỷ lũy trại địch.

…]

Không sai, chính là thứ này! Đập Nát này nhìn phát là biết sinh ra để phá cửa. Chỉ có điều, món này đòi tới 30 sức mạnh mới dùng được. Mà hắn thì chẳng định theo đường sức mạnh…

Tiêu Kiệt lập tức nhìn sang Ta Muốn Thành Tiên.

Ta Muốn Thành Tiên nói: “Em vừa lên cấp, nếu cộng thêm 5 điểm vào sức mạnh chắc cầm được.”

Điều này liên quan đến một cơ chế trong game, nếu dùng cả hai tay cầm vũ khí thì được hỗ trợ thêm 50% điểm sức mạnh. Tức là 20 điểm sức mạnh cũng có thể "mượn lực" dùng như 30, nhưng đổi lại sẽ không thể cầm khiên.

Tương tự, đao Nhạn Linh cũng có thể cầm hai tay, nhưng Tiêu Kiệt vốn sức yếu. Hai tay cầm cũng không tăng bao nhiêu sát thương, còn không thể cầm khiên, không lời chút nào.

“Vậy em cầm dùng đi.”

Ta Muốn Thành Tiên vừa lên cấp liền dồn hết điểm vào sức mạnh, hai tay cầm rìu, quả nhiên có thể nhấc lên được. Cây rìu nặng tận 30, trọng lượng này khiến trạng thái của cậu ta chuyển sang "nặng tải", lăn né là khỏi bàn, chỉ có thể đứng mà đánh thôi.

Tiêu Kiệt nhìn Ta Muốn Thành Tiên toàn thân giáp sắt, tay cầm cây rìu to như cánh cửa, dáng dấp bá khỏi bàn.

Chỉ là… càng lúc càng xa hình tượng "tiên nhân".

Ta Muốn Thành Tiên giờ này hình như cũng quên sạch cái gọi là mộng tu tiên, ánh mắt chỉ lăm lăm kho báu trong biệt phủ nhà họ Điền.

Hai người đi tới trước cổng lớn nhà họ Điền, Ta Muốn Thành Tiên giơ rìu chuẩn bị tụ lực.

Tụ lực, Trọng kích!

Ầm! Một rìu chém xuống, cửa gỗ lập tức nứt toác một đường.

– 48 sát thương!

Xem ra mình đã giải được đố! Tiêu Kiệt thầm nghĩ.

Tiếp theo chắc chắn sẽ gặp Điền Hữu Tài, BOSS cuối của nhiệm vụ. Tuy chỉ là quái nhiệm vụ, nhưng vì nằm cuối chuỗi nên cũng chẳng thể coi thường. Cẩn thận nhất vẫn là lên vài cấp nữa rồi quay lại, nhưng game này là game online. Biết đâu lát nữa có người chơi khác nhảy vào giành BOSS thì công cốc. May mà giờ có cung, có chó, không gian để thao tác đã linh hoạt hơn rất nhiều. Tuy vẫn hơi lo, nhưng Tiêu Kiệt cũng không quá căng.

“Thành Tiên, lát nữa cửa mở ra là em rút lui ngay, nếu bên trong có BOSS thì kéo ra ngoài đánh, cố gắng dùng cung rỉa máu từ xa, hạn chế cận chiến.”

“Đã rõ.”

“Tiếp tục đi.”

Tiêu Kiệt ra lệnh, đồng thời điều khiển hai con chó đứng chờ hai bên cửa, còn bản thân thì giương cung, nạp tên, chĩa thẳng vào cánh cửa. Phòng khi cửa vừa mở có quái lao ra hắn sẽ lập tức giữ thù hận.

Ta Muốn Thành Tiên vung rìu liên tiếp, tới khi độ bền của cánh cửa cạn sạch. Rầm một tiếng, cửa gỗ vỡ vụn. Cảnh tượng bên trong biệt phủ nhà họ Điền cuối cùng cũng được lộ ra ánh sáng.

Tiêu Kiệt đã chuẩn bị tinh thần cho một trận chiến khó nhằn, vậy mà khi cánh cửa mở ra. Đập vào mắt hắn và Ta Muốn Thành Tiên lại chỉ là một đại sảnh trống trơn, chẳng có lấy một bóng người. Vì cửa sổ đều bị bịt kín, ánh sáng bên trong cực kỳ yếu ớt, cộng thêm việc nơi này có khi đã bị phong kín cả trăm năm, cả căn nhà tổ nhà họ Điền hiện lên một bầu không khí u ám, mục nát và rợn người. Thứ gì cũng phủ đầy bụi bặm, nặng nề mùi thời gian khiến Tiêu Kiệt có cảm giác như mình quay lại mấy đêm thức trắng cày Dark Souls 3 vậy.

1

0

6 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.