Chương 77
Viên Thịt và Răng Gãy
"Anh Phong, anh còn biết xem tướng chó nữa hả?"
"Coi như vậy."
Thực ra Tiêu Kiệt đâu biết gì về xem chó, chỉ là hắn có kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú, có thể nhìn thấy thông tin cơ bản của từng con, vậy nên việc chọn chó săn cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Thế là hắn bắt đầu xem từng con một.
[Mặt Sẹo: Cắn Xé lv3, Tăng Tốc lv1, Truy Dấu lv1, máu 90, cấp 4]
[Hổ Vàng: Cắn Xé lv2, Tăng Tốc lv1, Truy Dấu lv1, máu 90, cấp 4]
[Vượng Tài: Cắn Xé lv1, Tăng Tốc lv1, Truy Dấu lv3, máu 80, cấp 4]
[Móng Đen: Cắn Xé lv1, Tăng Tốc lv3, Truy Dấu lv1, máu 80, cấp 4]
[Răng Gãy: Khoá Cổ lv1, Tăng Tốc lv1, Dã Tính Cuồng Bạo lv1, máu 90, cấp 4]
[Viên Thịt: Cắn Xé lv2, Máu Dày lv2, Sủa Loạn lv1, Truy Dấu lv1, máu 108, cấp 4]
Ồ, hai con này được nè.
Mặc dù mấy con chó săn này có kỹ năng khác nhau, nhưng ba kỹ năng Cắn Xé, Tăng Tốc, Truy Dấu gần như là kỹ năng cơ bản, chỉ khác nhau về độ mạnh yếu. Có con chạy nhanh, có con cắn dữ, có con giỏi lần dấu.
Chỉ có hai con là khác biệt hẳn.
Một là Răng Gãy, hai là Viên Thịt.
Kỹ năng tấn công chính của Răng Gãy không phải là Cắn Xé mà là Khóa Cổ. Theo mô tả thì đây là kỹ năng cao cấp hơn, có thể khóa chặt cổ họng đối phương, gây sát thương cao hơn, thậm chí có khả năng khiến đối phương mất năng lực phản kháng.
- Dã Tính Cuồng Bạo lv1: Tăng 30% sát thương trong 15 giây, miễn nhiễm hiệu ứng sợ hãi.
Xem ra Răng Gãy là giống chó đặc biệt chuyên để chiến đấu. Còn Viên Thịt thì hoàn toàn ngược lại.
- Máu Dày lv2 (bị động): Tăng thêm 20% HP tối đa.
- Sủa Loạn lv1: Gầm gừ inh ỏi khiến kẻ địch xung quanh phân tâm, không thể tập trung, có xác suất thu hút kẻ địch tấn công mình.
Bộ kỹ năng này đúng là "đỉnh của chóp", chân không nhanh, mũi không nhạy, nhưng lại là một tanker đúng chuẩn.
Tiêu Kiệt nói sơ về kỹ năng từng con chó cho Ta Muốn Thành Tiên nghe.
Cậu ta lập tức sáng mắt nhìn Răng Gãy với Viên Thịt mà hưng phấn tột độ.Hai con này là thú cưng hàng hiếm nha.
“Anh Phong, anh chọn con nào? Em ưng con Răng Gãy này nha.”
Viên Thịt là một con chó cỏ lông vàng to bự, dù trông mập mạp khỏe mạnh nhưng có vẻ thiếu chút khí thế. Trong khi Răng Gãy là chó sói lông màu xám đen, nhìn ngoài hình thôi đã thấy ngầu.
Tiêu Kiệt gật đầu: “Được, vậy anh chọn Viên Thịt.”
Viên Thịt: “Chọn đúng người rồi đó, ta đánh nhau thì đỉnh khỏi bàn.”
Mặt Sẹo: “Mắt mũi để đâu thế, Viên Thịt là đồ vô dụng, đánh nhau chỉ biết tru tréo mà thôi.”
Móng Đen: “Có mắt nhìn đó, chọn ta nè, ta chạy nhanh lắm, bắt thỏ khỏi chê!”
Đám chó tranh nhau thể hiện, có vẻ đống đồ ăn cho chúng kia không uổng phí.
Tiêu Kiệt thì chẳng để ý. Chạy nhanh thì được gì, lỡ gặp nguy hiểm, thú cưng phải là đứa cản đòn chứ. Da dày thịt béo mới là chuẩn, cầm cự vài giây để chủ chạy xa là được. Chưa kể còn có kỹ năng kéo thù hận nữa, Viên Thịt mới là chân ái.
Ta Muốn Thành Tiên thì nghĩ khác hẳn. Cậu ta chỉ chăm chăm nhìn sát thương, mà Răng Gãy còn có ngoại hình chất lừ nữa chứ.
Cả hai đều hài lòng với "thú cưng" của mình, đã đến lúc bắt đầu hành trình luyện cấp hôm nay.
Sau khi bổ sung lại đồ đạc tiêu hao từ hôm qua, cả hai lên đường.
Có thú cưng đi theo đúng là khác biệt. Hai con chó chạy phía trước mở đường, hai người theo sau cảm giác an toàn hơn hẳn. Ít nhất cũng không phải dùng mặt để dò đường nữa.
Tiêu Kiệt đã quyết, hôm nay nhất định phải cày cấp nguyên ngày, cố gắng lên được hai cấp, kiếm vài món đồ xịn rồi quay về.
Không còn quá lạ lẫm, hai người thẳng tiến tới nông trại.
Mới qua một đêm, mấy con bù nhìn rơm trong ruộng lúa mì lại xuất hiện. Đám quạ cũng bị đuổi bay lên trời lượn vòng phía trên mà chẳng làm được gì.
Vừa thấy hai người dắt chó tới, ba con quạ lập tức như nhìn thấy cứu tinh.
"Loài người, quác quác quác, mau giết bù nhìn đi, quác quác quác, ta đói muốn xỉu rồi đây."
"Được thôi, không thành vấn đề, nhưng các chú phải giúp anh xem xung quanh có quái vật khác không? Hoặc là có ma nhân gì đấy?"
"Quác quác, nhận lệnh, nhận lệnh!" Có vẻ đói muốn điên, ba con quạ không nói thêm một câu liền tản ra ba hướng khác nhau, bay lượn vòng vòng trên cánh đồng, chỉ chớp mắt đã quay lại.
"Quác, chỉ có bù nhìn thôi."
"Quác, không có ma nhân nào hết."
"Quác, ta thấy có mấy con chuột bự ngay gần kho thóc phía đông, quác."
Chuột bự? Tiêu Kiệt lập tức nhìn về phía đông, liếc mắt đã thấy ngay cái kho thóc cao ngất.
Xung quanh cánh đồng ngoài biệt thự nhà họ Điền chỉ còn mấy căn nhà gỗ tàn tạ, chuồng ngựa mục nát và một cái kho thóc siêu to, chắc là chỗ tích trữ lương thực.
Những căn nhà gỗ với chuồng ngựa kia thì sập xệ tới mức không còn nổi cái cửa, chỉ có kho thóc nhìn vẫn còn nguyên vẹn.
Hai người đi tới gần kho thóc, quả nhiên trông thấy mấy con chuột bự đang loanh quanh ở đó.
[...
Chuột bự (dã Thú)
- Sinh lực: 60
- Cấp độ: 3
- Kỹ năng: Cắn Xé lv2, Dịch Chuột lv1.
…]
Đám chuột này to gần bằng con heo con, hai mắt đỏ rực, thấy người tới không những không chạy mà còn lao thẳng lên như muốn cắn xé.
Tiêu Kiệt không dám lơ là, quái trong game này chưa từng có con nào dễ chọc vào.
"Viên Thịt… lên!"
"Răng Gãy… lên!"
1
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
