TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 76
Huấn Khuyển thuật

Mặt Sẹo: “Thịt thỏ! Cho ta thịt thỏ, ta thích thịt thỏ nhất!”

Vượng Tài: “Ta muốn thịt dê, đừng cho thịt nai nữa.”

Viên Thịt: “Bánh bao thịt… Thèm bánh bao thịt quá…”

Móng Đen: “Hôm nay không biết sao mà cảm thấy thấy chán ăn quá. Giá mà có con cá nào đó ăn đỡ ngán thì tốt biết mấy.”

Nghe tụi chó nói chuyện, Tiêu Kiệt lập tức hiểu ra vấn đề.

“Khoan, dừng tay, nghe anh này. Cho Vượng Tài ăn thịt dê, Mặt Sẹo ăn thịt thỏ, Viên Thịt thì bánh bao thịt.”

Ta Muốn Thành Tiên như bừng tỉnh: “Trời, suýt quên mất là anh nói chuyện được với động vật!”

Cậu ta làm y như lời Tiêu Kiệt nói, quả nhiên điểm kinh nghiệm nhanh chóng tăng vù vù.

Tiêu Kiệt gật đầu, nếu vậy là đơn giản.

Xem ra cho chó ăn cũng phải đúng khẩu vị. Nếu cho đúng món chúng thích thì tăng 2-3% kinh nghiệm, còn món bình thường hoặc tụi nó không thích thì tăng ít, thậm chí chẳng tăng tẹo nào.

Dưới sự chỉ đạo của Tiêu Kiệt, kỹ năng Cho Chó Ăn của Ta Muốn Thành Tiên không ngừng tăng lên vèo vèo đến 23%, chỉ tiếc là bọn họ đã hết sạch đồ ăn.

“Anh Phong, anh tiếp tục nhé, em đi lấy thêm đồ đã.”

Tiếp theo đương nhiên đến lượt Tiêu Kiệt.

Hắn cũng dựa theo khẩu vị từng con mà cho ăn, ném hết cả chục phần thịt nai, thịt dê, thịt thỏ trong túi, kỹ năng Cho Chó Ăn của hắn tăng thẳng lên 27%.

Tiếc là hôm qua săn được ít quá, sau đó toàn lo đánh người rơm chẳng kịp đi săn thêm.

Nhìn tụi chó ăn ngấu nghiến đầy khoái chí, Tiêu Kiệt hơi tiếc rẻ.

Hay là hôm nay đi săn trước rồi mới quay lại đánh người rơm nhỉ?

Đang định rời đi thì Ta Muốn Thành Tiên hớt hải chạy về.

“Anh Phong, nhanh tay giao dịch nè!”

Nói xong, cậu ta lập tức mở ngay khung giao dịch.

“Hửm?” Tiêu Kiệt hơi ngớ người, ngay sau đó thấy khung giao dịch hiện ra một đống đồ ăn.

Toàn là thịt ngon đủ loại, thậm chí còn có bánh bao nhân thịt, gà quay, thịt xông khói nữa chứ.

“Ơ… Sao em có nhiều thịt với đồ ăn vậy?”

“Em đi mua ở chỗ đồ tể với mấy bán hàng ấy, tốn hơn cả ngàn văn tiền của em luôn. Bây giờ quan trọng nhất là tốc độ, chúng ta tranh thủ cày full kỹ năng Cho Chó Ăn luôn đi, học được kỹ năng huấn luyện chó sớm thì cũng coi như có thêm trợ thủ nha.”

1000 văn chỉ để mua đồ ăn cho chó... Tiêu Kiệt thầm cảm khái, đúng là nhà giàu chơi game có khác.

Nhưng hắn cũng không khách sáo gì, lời của Ta Muốn Thành Tiên nói chẳng sai, việc gấp trước mắt là phải nhanh chóng nâng cao thực lực. Có chó trợ chiến thì hiệu suất cày cấp bao tăng vọt.

Chọn đồng ý giao dịch xong Tiêu Kiệt lại tiếp tục cho chó ăn, đồng thời hướng dẫn Ta Muốn Thành Tiên.

Đám chó này thay đổi khẩu vị liên tục, ăn thịt thỏ xong lại muốn thịt nai, ăn thịt nai rồi lại đòi thịt dê, xong lại qua gà quay, thịt xông khói, thậm chí là bánh bao, bánh màn thầu hay cá... Nói chung là có món gì đòi món đó.

Nếu không có kỹ năng Thú Ngữ thuật, có lẽ hắn chỉ có thể đoán mò, nếu như vậy thì đống đồ ăn cả ngàn văn này chắc cũng không đủ.

Nhưng bây giờ có kỹ năng Thú Ngữ thuật của Tiêu Kiệt, ăn phát nào lên điểm phát ấy, chưa đầy một tiếng đồng hồ đám chó đều ăn uống no say nằm phè bụng ra, quẫy đuôi mừng rỡ với hai người.

Kỹ năng Cho Chó Ăn của cả hai cũng lập tức tăng thẳng lên cấp thành thạo.

Hệ thống cũng kịp thời nhắc nhở.

[Hệ thống thông báo: Sau một thời gian dài cho chó săn ăn ngươi đã dần nắm được tập tính sinh hoạt của chúng, vì vậy lĩnh ngộ được kỹ năng liên quan từ kỹ năng Cho Chó Ăn là Huấn Khuyển thuật.]

[Hệ thống thông báo: Kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú của ngươi đã được bổ sung nội dung mới.]

Thành công!

Tiêu Kiệt mừng rỡ, vội vàng mở thanh kỹ năng lên xem.

[...

Huấn luyện chó (nhập môn)

- Công dụng: Cho phép thuần phục một sinh vật họ chó

- Miêu tả: Kỹ năng học được sau thời gian dài nuôi dưỡng chó săn, có thể chỉ huy loài chó phối hợp tác chiến và thực hiện các mệnh lệnh ngươi đưa ra.

…]

Ta Muốn Thành Tiên bên cạnh cũng phấn khích hét lên: “Tới luôn! Em cũng học được rồi!”

Dương Bách Xuyên (thợ săn) nở nụ cười tán thưởng: “Làm tốt lắm, nhìn là biết bầy chó này đã quen thân với hai cậu, vậy là giờ hai người có thể dắt chó ra ngoài săn bắn được rồi đấy. Thân là sư phụ, tôi sẽ tặng cho mỗi người một con nhé. Chó săn chính là bạn đồng hành tốt nhất của thợ săn. Nhớ là chọn xong phải chăm cho đàng hoàng đó. Hai người có thể chọn bất cứ con nào trong chuồng chó ở đây trừ con Xoáy Đen của tôi ra, con đó là chó cưng của tôi.”

“Cảm ơn sư phụ!” Hai người đồng thanh cảm ơn, rồi không giấu nổi phấn khích mà nhào tới chọn chó.

Chỉ là... dù mấy con chó này nhìn ngoại hình có khác nhau thật, nhưng cấp độ lại giống nhau y đúc, toàn bộ đều cấp 4.

Thật là đau đầu.

Ta Muốn Thành Tiên quay sang hỏi: “Anh Phong, anh thử hỏi giùm em xem trong đám này con nào máu chiến nhất được không?”

Tiêu Kiệt im lặng, thầm nghĩ: Thú Ngữ thuật là dùng kiểu này hả?

Tuy đúng là có thể hỏi nhưng mấy con chó này nào có hiểu mấy thứ như kỹ năng, thuộc tính gì đâu. Chắc toàn tự tâng bốc mình mạnh cỡ nào thôi.

Giao tiếp nhiều với động vật, hắn cũng dần hiểu ra một điều, chúng hoàn toàn không biết khiêm tốn là gì, y hệt mấy đứa trẻ chưa lớn.

"Cần gì phiền phức thế, nhìn qua là anh biết con nào tốt."

1

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.