TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 63
Tái chiến sơn tặc (1)

"Adu... Cái gì vậy trời?" Ta Muốn Thành Tiên tức tối chửi thề.

Tiêu Kiệt nhìn hướng lá cây và cỏ dại lay động, trầm giọng nói: "Là do gió."

Hắn cũng không ngờ game này còn có cả cơ chế gió, nhưng nhìn tình hình thì đúng là như vậy.

"Chúng ta đang đứng ở đầu gió nên con mồi ngửi được mùi của chúng ta. Bây giờ chúng ta phải đi vòng sang bên phải, tiếp cận từ hướng ngược gió."

Hai người vòng một vòng lớn, rất nhanh lại nhìn thấy con nai kia, lần này hai người đứng ở vị trí thuận lợi hơn.

Cả hai cùng nhấn nút "rón rén", sau đó đồng loạt ngồi thấp xuống, lặng lẽ tiếp cận mục tiêu, giảm thiểu tối đa tiếng động.

Khi còn cách con nai tầm hơn hai ba chục mét, cả hai cùng lúc giương cung!

"Bắn!" Tiêu Kiệt khẽ ra lệnh.

Vèo! Vèo!

Hai mũi tên liên tiếp bay ra.

Con nai bị bắn trúng hai phát, một vào bụng, một vào cổ.

-21!

-23!

Nhờ cung săn có buff sát thương, cộng thêm kỹ năng hỗ trợ, damage gây ra vẫn khá ổn.

Con nai kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó trực tiếp ngã gục xuống đất.

[Giết nai: Kinh nghiệm +3!]

Tiêu Kiệt thầm cảm khái, kinh nghiệm ít thật đấy, nhưng có còn hơn không.

Hai người chạy tới thu hồi lại mũi tên trên xác nai, thứ này 5 văn một cái, tái sử dụng được thì cứ dùng thôi.

Tiêu Kiệt lột xác nai, thu được thịt nai x1, sừng nai x1, tiếc là dã thú thì không rớt tiền.

"Tiếp tục!"

Hai người cẩn trọng lần mò trong rừng, liên tục săn lùng con mồi, rất nhanh đã săn được 4 con nai, 3 con dê, 4 con thỏ.

Hai người thay phiên nhau loot, chẳng mấy chốc túi đồ cũng chất được kha khá chiến lợi phẩm.

Bọn họ săn được khá nhiều thú, nhưng kinh nghiệm thì chẳng được bao nhiêu.

Một con nai chỉ có 5 điểm kinh nghiệm, dê thì được 3, con thỏ tệ nhất chỉ có 1 điểm, mà còn phải chia đôi, đúng là ít đến phát nản.

Có điều những con này không có sức tấn công, thấy người là chạy, hoàn toàn không có nguy hiểm gì.

Ta Muốn Thành Tiên oán thán: "Kinh nghiệm ít quá, kiểu này muốn lên cấp chắc phải tới tết mất, anh Phong, hay là chúng ta đi xa hơn chút đi."

Lần này Tiêu Kiệt không phản đối, dù an toàn là trên hết, luyện cấp chậm một chút cũng được, nhưng tốc độ kiểu này thì lại là chậm quá.

Nói cho cùng, mấy thứ như nai dê thỏ này thật ra cũng không tính là quái, chỉ là thú rừng thôi, muốn luyện cấp từ chúng đúng là không khả thi.

Thay vì gọi là đánh quái, phải gọi là đi săn.

"Được, vậy tiếp tục tiến sâu, nhưng nhớ kỹ lời anh dặn, nhất định phải đảm bảo an toàn rồi mới ra tay, quan sát kỹ trước khi hành động."

Hai người tìm một gò đất hơi cao, trèo lên quan sát xung quanh.

Trên sườn núi nhỏ phía Tây lờ mờ có thể thấy vài cái bóng đen, là sơn tặc mất hồn. Tiêu Kiệt quan sát kỹ cách bọn chúng phân bố, chúng đứng cách nhau khá xa.

Ổn, lấy bọn này làm mục tiêu khai đao đi.

Tiêu Kiệt vẫn có chút ám ảnh với loại quái này, lần trước Hàn Lạc chính là chết trong tay chúng.

Nhưng đó là do hai người tay không tất sắt, bây giờ trang bị kỹ năng đều đủ cả, hắn còn sợ cái quái gì nữa!

"Nhìn tên này có vẻ hơi căng đấy."

Ta Muốn Thành Tiên núp sau bụi cây, nhìn tên sơn tặc Hồn Lạc phía trước, có chút lo lắng nói ra.

Tên sơ tặc này trông rất lực lưỡng, mặc bộ giáp da đính kim loại, áo giáp rách rưới không thể che được vóc dáng to khỏe, vai u thịt bắp của tên đó. Trên vai nó vác cây đao to tướng, lưỡi đao rỉ sét lấm tấm vết máu, trông cực kỳ đáng sợ.

Cậu ta tiện tay nhặt quyển sổ hướng dẫn bên cạnh lên, lật xem phần mô tả quái vật.

[- Sơn tặc mất hồn: Yêu quái hình người, ngẫu nhiên sở hữu một kỹ năng chiến đấu, có thể rơi ra vũ khí và trang bị phổ thông, may mắn thì rớt thêm sách kỹ năng sơ cấp. Sức chiến đấu của nó khá mạnh, giai đoạn đầu solo thì đừng dại mà đụng, lúc trước bản thân anh đối đầu với nó suýt thì bay màu.]

"Đừng lo, anh từng đánh với thứ này, hai người xử lý thì không thành vấn đề gì đâu." Giọng Tiêu Kiệt bình tĩnh nhưng vẫn xen chút cay đắng, lần trước Hàn Lạc chính là chết ngay chỗ này.

Hắn cố gạt bỏ cảm xúc, bắt đầu lên kế hoạch tác chiến.

"Chúng ta phải đánh từng con một, đừng kéo nhầm hai con trở lên, kéo nhầm là chạy ngay. Đầu tiên phải bắn tên khiến thanh máu nó tuột trước, sau đó mới áp sát kết liễu. Khi cận chiến thì nhớ kẹp chặt hai đầu, người đối mặt là đỡ đòn, người phía sau mới gây sát thương. Khi nào trên người sơn tặc phát sáng đỏ là phải né ngay. Anh tank, anh đếm 1 2 3 thì bắn cùng nhé."

"1… 2… 3!"

Vừa dứt lời, hai người đồng loạt giương cung, thả tên!

Vút vút!

Nhờ đứng yên bắn nên độ chính xác khá cao, tên sơn tặc ăn liền hai mũi tên, gào rú lao thẳng về phía bọn họ.

"Bắn tiếp!"

Tiêu Kiệt hô lên, lại kéo cung bắn phát nữa, mũi tên này trúng ngay ngực của nó, -9!

Ta Muốn Thành Tiên thì bắt đầu hoảng loạn, phát thứ hai ngắm lệch, mũi tên trực tiếp bay qua đầu sơn tặc…

Thấy sơn tặc sắp lao tới Tiêu Kiệt không bắn nữa, dù có thể bắn thêm nhưng như vậy sẽ không kịp đổi vũ khí.

"Anh tank!"

Nhanh chóng đổi sang khiên và đao Nhạn Linh, Tiêu Kiệt lao thẳng lên phía trước chặn đầu.

Ta Muốn Thành Tiên cũng đổi sang kiếm và khiên, sau đó lặng lẽ vòng ra sau lưng sơn tặc.

Sơn tặc vung đao bổ thẳng xuống, Tiêu Kiệt không cứng đầu chọi đao mà giơ khiên lên đỡ. Dùng khiên đỡ dễ hơn nhiều so với vung đao đỡ, chỉ cần ấn chuột phải là được.

Bộp! Bộp!

Đao của sơn tặc liên tục nện lên khiên của Tiêu Kiệt. Hắn không vội phản công, đã hai đánh một rồi thì tất nhiên phải chơi trò "đâm lén chính nghĩa" thôi.

4

0

4 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.