TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 62
Đi săn

Tiêu Kiệt đứng ngay cổng thôn, nhìn ra vùng hoang dã trước mặt. Xa xa là đồi núi, rừng cây và con đường nhỏ không biết sẽ dẫn tới đâu. Trong lòng vừa háo hức, vừa hồi hộp.

Cuối cùng cũng sắp được ra ngoài giết quái lần nữa.

Lần này khác hẳn lần trước phải đi cứu Ta Muốn Thành Tiên, lần này hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến dài, quyết tâm làm một trận ra trò.

Vì lần đi săn này, Tiêu Kiệt đúng là đã dốc cạn vốn liếng.

Nhìn lại số tiền còn lại trong túi, Tiêu Kiệt không khỏi cảm thấy đau lòng, vì chuyến đi này, hắn gần như vét sạch mọi thứ mình có.

Balo thì chất đầy đồ tiếp tế, mua tận 20 cái bánh bao tốn mất 100 văn, 20 mũi tên lông dởm tốn 100 văn, lúc trước thợ săn cho có vỏn vẹn 20 mũi, đi đánh quái thể nào cũng thiếu.

Hắn còn mua 2 cây đuốc, mất hết 100 văn, thứ này quan trọng lắm, vừa để soi đường ban đêm, vừa dùng khi đi xuống hang động, mộ quật… Mỗi cây cháy được tầm 1 tiếng.

Kim sang được (loại nhỏ) hắn mua hẳn 80 viên, tốn 400 văn, thuốc hồi máu cấp thấp này đánh nhau bắt buộc phải có. Hắn còn mua 4 viên Đại Lực hoàn mất khoảng 200 văn. Loại này giúp hồi thể lực nhanh, dù thể lực có thể tự hồi lại khi nghỉ ngơi, nhưng tốc độ phục hồi rất chậm, vì cẩn thận nên hắn vẫn cứ nên mang theo.

Ngoài ra, hắn còn sắm thêm hai món trang bị, đó là áo giáp da hết 300 văn, và một cái khiên khảm sắt giá 150 văn.

[...

Khiên khảm sắt (khiên vừa)

- Phòng ngự +30 (khi đỡ đòn thành công)

- Độ bền: 200/200

- Mô tả: Tấm khiên gỗ có khảm miếng sắt ở mặt trên, khả năng phòng thủ vượt trội hơn khiên gỗ thông thường, độ bền cũng cao hơn.

…]

[...

Giáp da (giáp ngực)

- Bảo hộ thân +10

- Mô tả: Đồ bảo hộ làm từ da, dù hiệu quả phòng thủ có hạn nhưng vẫn đủ bảo vệ người mặc ở mức cơ bản. Đây là trang bị phổ thông của các võ phu bình dân không qua đào tạo tạo như dân binh, thổ phỉ, sơn tặc.

…]

Dù chỉ là giáp da rẻ tiền, nhưng ít ra hắn không phải cởi trần đi đánh quái nữa.

Một nghìn bốn trăm mấy văn mà Tiêu Kiệt tích góp bao lâu, bây giờ đã bay sạch không còn đồng nào.

Ta Muốn Thành Tiên đi tới bên cạnh Tiêu Kiệt, cậu ta còn chuẩn bị còn đầy đủ hơn. Toàn thân trang bị giáp sắt, lưng đeo Xà Tích trường cung, tinh cương trường kiếm, khiên sắt, rìu chiến, vũ trang chỉ có thể gọi là tới tận răng.

"Anh Phong, em chuẩn bị xong hết."

"OK." Tiêu Kiệt đáp lại, nhưng hắn chưa vội xuất phát.

"Đã xác định đi chung cày cấp với nhau, có những chuyện anh phải nói trước. Độ nguy hiểm của game này chắc anh không cần nhắc lại nữa, em cũng rõ ha. Dù hiện tại chúng ta chỉ là đang cày cấp đi chăng nữa thì an toàn vẫn phải đặt lên hàng đầu. Kinh nghiệm chơi game của em rất ít nên nhất định phải nghe anh chỉ huy! Cứ nghe anh, anh đảm bảo sẽ kéo em một đường ngồi tên lửa. Nhưng anh nói trước, ra ngoài mà em còn làm bậy không chịu nghe theo lời anh để gây ra nguy hiểm, tình thế lúc đó mà ép anh phải bán đứng em để bảo toàn mạng mình thì cũng đừng trách, em hiểu chưa?"

Tiêu Kiệt nói cực kỳ nghiêm túc. Trước đây dù là lúc hắn làm hội trưởng dẫn team có quát tháo mắng chửi thì cũng chỉ là chơi cho vui. Nhưng lần này thì khác, giọng điệu của hắn chưa bao giờ nặng nề như vậy. Bởi vì lần này là thật sự liều mạng ra ngoài sống chết.

Ta Muốn Thành Tiên cũng cảm nhận được sự nghiêm túc của Tiêu Kiệt, cậu ta nghiêm túc đáp lại: "Yên tâm đi anh Phong, em cũng đã tự biết chừng mực, tuyệt đối không để anh khó xử đâu."

"Ừm, vậy là tốt. Bây giờ thế này nhé, chúng ta cứ loanh quanh khu vực gần thôn trước đã rồi hẳn từ từ tiến sâu vào khu vực nguy hiểm trên bản đồ. Trước khi tiến vào vùng mới, nhất định phải tìm chỗ có tầm nhìn tốt mà quan sát kỹ càng, đảm bảo không có quái mạnh hay số lượng đông bất thường gì đó xuất hiện. Nếu có nguy hiểm, anh vừa hô chạy là phải chạy liền, đừng do dự, phải lập tức chạy thẳng về thôn cho anh rõ chưa. OK rồi thì không nói nhiều nữa. Xuất phát!"

Cuối cùng hai người cũng bước ra khỏi cổng thôn.

Lúc này vừa quá trưa, nắng lên rực rỡ, ánh sáng rải khắp núi rừng khiến bầu không khí u ám ban đầu cũng bớt đi vài phần nặng nề, thêm chút yên bình dễ chịu.

Nhờ có dân quân dọn dẹp định kỳ nên quanh thôn cơ bản không có quái vật nào lảng vảng. Muốn săn quái thì phải đi sâu vào trong, vì từng loại quái đều có khu vực xuất hiện riêng.

Tiêu Kiệt chọn một khu rừng thưa ở hướng Đông Bắc để đi săn.

Rừng thưa nên tầm nhìn khá tốt, đỡ lo bị quái bất ngờ lao ra.

Hai người cẩn trọng bước vào rừng, vũ khí cũng đã cầm sẵn trong tay, tinh thần căng như dây đàn.

Đi chưa được bao xa, trước mắt họ đã xuất hiện một con nai đang ung dung gặm cỏ.

Tiêu Kiệt dùng kỹ năng Nghiên Cứu Dã Thú quét qua một lượt.

[...

Nai hoang (dã thú), cấp 3, HP 40.

- Độ ương ngạnh: E ngại

- Kỹ năng: Húc Sừng 2, Phi Nhanh 1.

…]

Muốn cận chiến để giết được con nai này cực kỳ khó, bởi chỉ cần vừa tới gần là nó chạy ngay, huống chi còn có kỹ năng Phi Nhanh, hai đôi chân người của bọn họ làm sao đuổi kịp.

Nhưng bây giờ có cung tên, họ cuối cùng cũng có thể săn được.

Hai người rón rén tiếp cận, vì trình độ bắn cung còn thấp, tỷ lệ trúng không cao nên họ cố tình lại gần hơn chút rồi mới định ra tay. Ai ngờ còn chưa kịp áp sát, con nai kia đã đột ngột ngẩng đầu, mũi hít hít hai cái rồi quay người chạy thẳng.

4

0

4 tuần trước

23 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.