TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chiến đấu vì ước mơ

Lộ tuyến 4: thuần thú sư - vu sư hoặc đạo sĩ - yêu thuật sư.

Theo góc nhìn của Tiêu Kiệt thì đây là hướng đi an toàn nhất. Hiện tại hắn vừa làm "người chăn dê" vừa làm "người cho chó ăn", sau này tiện thể thêm cả nuôi heo vào nữa. Vậy thì tới cấp 10 khả năng rất cao sẽ mở ra nghề thuần thú sư, nếu có thú cưng hỗ trợ thì việc cày cấp giai đoạn đầu sẽ an toàn hơn nhiều.

Game này lại không giới hạn vũ khí, hắn hoàn toàn có thể dùng cung tên kết hợp với thú cưng tấn công từ xa, cận chiến thì rút đao chiến đấu, đúng nghĩa công thủ toàn diện, vừa có tanker vừa có dame.

Đánh quái cày cấp mà chơi bài này là khỏi bàn, đảm bảo an toàn tối đa cho bản thân ở giai đoạn đầu.

Từ cấp 10 đến cấp 19, hắn chỉ cần cố gắng kích hoạt kỳ ngộ học thêm pháp thuật, cấp 20 thì chuyển chức làm vu sư hoặc đạo sĩ, đến cấp 30 thì chuyển nghề kép thành yêu thuật sư.

Cái tên yêu thuật sư này nghe có vẻ khá là cấn nhưng nghề này có vẻ là cùng cấp bậc với tiên thuật sư nên chắc chắc không yếu được.

Còn những nghề khác, Tiêu Kiệt không quan tâm lắm. Có thể sẽ có nghề mạnh hơn, nhưng phù hợp với mình mới là quan trọng nhất. Game này độ khó cao như vậy, đôi khi người chơi cũng phải biết tùy cơ ứng biến, đừng quá cố chấp.

Sau khi tính toán thiệt hơn bốn hướng đi này trong đầu xong, Tiêu Kiệt chợt thở dài.

Con đường đầu tiên bị hắn loại bỏ chính là con đường thứ ba, con đường thuần hệ pháp thuật, cũng là hướng đi hắn thích nhất.

Lý do rất đơn giản, con đường này quá nguy hiểm. Trước cấp 10 mà không tăng chỉ số cơ bản là bản thân sẽ cực kỳ yếu, nếu lỡ gặp quái mạnh một chút ngoài hoang dã thì khả năng bay màu cực kỳ cao.

Tiêu Kiệt không phải kiểu người cầu may, không thích đặt hy vọng vào việc ra ngoài mà không gặp quái mạnh, hay là mong cho gặp thì lần nào cũng thoát được, như vậy không hợp phong cách của hắn.

Hắn đâu phải nam chính trong truyện nam chủ, chơi như vậy chẳng khác gì tự tìm đường chết.

Hướng đi bị loại tiếp theo là kiếm khách.

Ra ngoài học kiếm pháp tuy ổn định hơn thật, nhưng trên đường đi đầy rẫy nguy hiểm, học kiếm còn cần nộp học phí, mà với cái đà của game này thì chắc chắn không rẻ chút nào.

Nếu hắn muốn đi hướng này, yếu tố bất định quá nhiều, tài nguyên hao tốn quá lớn, mà kiếm khách với đao khách cảm giác cũng chẳng khác biệt bao nhiêu, chỉ là nhìn ngầu hơn một chút mà thôi, không đáng để hắn liều mạng vì chút giá trị đó.

Vậy là còn lại hai hướng, đó là làm đao khách rồi tiến cấp trở thành đạo sĩ, còn nghề kép thì chưa rõ.

Còn một con đường nữa là làm thuần thú sư, sau đó tiến cấp thành vu sư hoặc đạo sĩ, cuối cùng là trở thành yêu thuật sư.

Cả hai hướng này đều không cần chuẩn bị gì đặc biệt, cứ chơi bình thường như hiện tại là được. Dù sao hắn cũng phải học kỹ năng đao pháp và thuần thú, chờ học được kỹ năng thuần thú lại dắt chó cầm đao đi đánh quái, đến cấp 10 thì khả năng rất cao sẽ mở được cả nghề đao khách lẫn thuần thú sư, tức là hai hướng đi này hoàn toàn không xung đột trước khi lên cấp 10.

Hắn hoàn toàn có thể đợi tới cấp 10 rồi mới chọn xem bộ kỹ năng nào dùng sướng hơn cũng chưa muộn.

Hơn nữa, kế hoạch hiện tại của hắn cũng chưa chắc đã thuận buồm xuôi gió, nhỡ đâu may mắn kích hoạt được kỳ ngộ khác, mở khóa nghề ẩn chưa từng nghe qua thì cũng đâu phải không thể?

Trong lòng Tiêu Kiệt đã quyết, Ta Muốn Thành Tiên bên kia dường như cũng đã chọn được hướng đi.

"Anh Tùy Phong, anh định theo hướng nào?"

"Đao khách hoặc thuần thú sư, còn em?"

"Em muốn tu tiên."

Tiêu Kiệt cạn lời: "Nhưng những nghề mà Dạ Lạc nói làm gì có nghề nào thành tiên đâu? Đạo sĩ tiến cấp thì may ra có chút liên quan đến tiên khí."

"Không, nhất định phải có! Nhất định sẽ có! Chỉ có tu tiên em mới cứu được anh trai. Game này độ tự do cao như vậy, chưa chắc đã không tu được tiên đâu!” Ta Muốn Thành Tiên quả quyết nói.

Tiêu Kiệt nghe xong chỉ biết thở dài trong lòng, thầm nghĩ: "Em đúng là chẳng thực tế gì cả."

Nếu thật sự có pháp thuật hồi sinh thì tại sao đã mở server hơn ba năm rồi mà chưa ai từng nghe hay thấy?

Nếu thứ này có tồn tại, chắc chắn ai cũng đều biết, có người học được thì kiểu gì chẳng đem bán suất hồi sinh, bao nhiêu tiền, bao nhiêu đồ cũng sẽ có người sẵn sàng bỏ ra mua.

Huống chi game này đã thiết kế cơ chế tử vong, tuy không rõ đây có phải ý đồ của DEV hay không, nhưng Tiêu Kiệt có cảm giác nhà phát triển tuyệt đối không muốn ai thoát được khỏi hình phạt chết chốc trong game. Hơn nữa dù là thần tiên, muốn cải tử hoàn sinh cũng đâu dễ vậy.

Nhưng nhìn vẻ mặt kiên định của Ta Muốn Thành Tiên, hắn lại chẳng nói thêm gì.

"Vậy thì chúng ta đi cày cấp thôi, chỉ ngồi đó nghĩ thì không thể thành tiên được đâu."

Ta Muốn Thành Tiên gật đầu, "Anh nói đúng lắm, anh Tùy Phong, chúng ta cùng đi cày cấp nào."

Cả hai cùng nhìn về phía bên ngoài thôn làng, sau lần trải nghiệm màn đêm nguy hiểm kia, cuối cùng họ lại một lần nữa bước ra khỏi vùng an toàn.

Có thể phía trước sẽ đầy rẫy nguy hiểm, nhưng vì mục tiêu của riêng mình, cả hai đều đã hạ quyết tâm.

Đã đến lúc chiến đấu.

4

0

4 tuần trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.