TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35

Cô giận đến mức như sắp bốc cháy, hoàn toàn không biết toàn bộ hành động của mình đã bị phản chiếu rõ mồn một trên màn hình máy tính. Kỳ Nghiên Tranh khẽ vuốt chiếc nhẫn ngọc trắng ngà trên tay, ánh mắt hiện lên một nụ cười khó đoán.

Lý Văn Hải quay lại, Trì Lí bước tới nhận ô, thản nhiên nói cảm ơn rồi quay người rời đi chẳng chút khách sáo.

Bóng lưng cô mang theo vẻ giận dỗi rõ ràng. Lý Văn Hải nhìn thấy ý cười ẩn hiện nơi khóe môi Kỳ Nghiên Tranh, bỗng thấy không hiểu nổi cặp đôi này nữa rồi.

Hệ thống thấy cô bước đi thẳng thừng, hơi do dự nói:

[Chị không níu kéo thêm chút nào sao? Như vậy không giống Trì Lí chút nào…]

Trì Lí đảo mắt: “Anh ta bảo ta cầm ô “cuốn xéo”, lẽ nào ta còn phải quỳ ôm đùi xin anh ta đưa về?"

Cô thật sự không còn chút hứng thú nào để chiều chuộng người đàn ông này nữa. Cô thà làm một con cá mặn trôi dạt còn hơn.

Là nói thế thôi… chứ hành động tiếp theo của cô, chẳng có gì là “cá mặn” cả.

Vừa xuống tới sảnh, trời liền nổi sấm ầm ầm như có hẹn với số phận.

Trì Lí bị dọa giật cả mình, chưa kịp hoàn hồn thì mưa phùn đã hóa thành mưa xối xả.

Cô vừa mở ô bước xuống bậc thềm, hơi nước lẫn nước mưa đã phủ một lớp mờ lên gương mặt.

"Thời tiết quái gì thế này…" Cô lầm bầm.

Lại một tiếng sét nữa bổ xuống, ánh chớp rạch ngang bầu trời như hàm răng trắng toát của một con quái vật đang ngoác miệng gào thét, khiến Trì Lí sợ đến mức đứng im không dám cử động.

Đúng lúc ấy, điện thoại trong túi xách vang lên.

Cô luống cuống lôi ra, trong lòng còn thầm hy vọng: Chẳng lẽ Kỳ Nghiên Tranh nhớ ra rồi, định đến đón mình?

Nhưng nhìn tên người gọi hiển thị, nét mặt cô lập tức sầm xuống.

Vừa bấm nghe máy đã cáu kỉnh bật ra một tiếng: "A lô?"

Đầu dây bên kia vang lên giọng Khúc Chi Ý, mang theo chút áy náy.

Cô ấy hôm qua uống say mèm trong bar, rồi lại vùi đầu vào đống việc, quên sạch chuyện Trì Lí bị Kỳ Nghiên Tranh đưa đi.

Vừa rảnh tay, mở group tám chuyện ra thì thấy đủ loại tin tức, cô ấy nhanh chóng bắt trúng một dòng gây sốc: “Kỳ Nghiên Tranh nổi giận, muốn chia tay Trì Lí."

Giật nảy người, Khúc Chi Ý vội gọi ngay cho Trì Lí, giọng hối lỗi đến độ có thể bóp nát trái tim người nghe: “Hôm đó thấy cô bị ngài Kỳ đưa đi, cả người tôi rối loạn luôn. Uống nguyên đêm để giải sầu đấy!"

Trì Lí bĩu môi, chán nản lấy mũi chân khều nước dưới đất, làn nước bắn lên mặt giày: “Bị đưa đi là tôi chứ đâu phải cô, cô buồn cái gì?"

"Này này… Lí Lí đừng giận, tôi chỉ tò mò chút thôi…"

Khúc Chi Ý chớp mắt, hạ giọng có chút hư hỏng: “Sau khi bị ngài Kỳ bắt về, không phải là… bị khóa lại, nhốt vào phòng tối rồi xử lý gắt gao chứ?"

"Khụ khụ khụ!"

Trì Lí ho sặc sụa vì lời nói tục tĩu của cô ấy, vội vỗ ngực để thở: “Cô bớt đọc mấy tiểu thuyết đen tối lại đi!"

Khúc Chi Ý che mặt, cũng biết mình vừa đi hơi xa.

Nhưng quả thật cô ấy thấy couple này quá đã, một bên là đại lão lạnh lùng tàn nhẫn, một bên là tiểu yêu tinh mềm nhũn, kiểu gì mà không loạn chiến giường chiếu?

Nghĩ đến đây lại cười thầm hehe.

Biết mình đang lạc vào vùng cấm, cô ta ấy một miếng táo, lúng búng hỏi tiếp: “Nói thật đi, cô ổn chứ?"

Cô ấy vẫn thấy áy náy trong lòng. Dù sao hôm đó chính cô ấy là người rủ Trì Lí đi bar, còn lôi đi nhảy nữa. Nếu thật sự vì vậy mà khiến Trì Lí bị chia tay, thì cô ấy hối hận chết mất.

Trì Lí nhớ lại cảnh hôm ấy Khúc Chi Ý bỏ chạy như gió, không do dự nổi một giây.

1

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.